NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 140

Ngày hôm qua, bạn của tớ là anh Bureš, sinh viên trường Y, đến chơi.

Anh ấy hỏi tớ: “Cậu có biết cô Lizinka Perálková không?”. “Biết chứ!” -
“Hôm nay cô ấy sinh con trai ở nhà hộ sinh.”

Mặc dù cho đến lúc này, ba người bạn đều hồi hộp nghe kể chuyện,

nhưng câu cuối cùng họ hầu như không nghe nữa, cả ba chợt giật mình nhìn
về phía cửa sổ.

“Rồi buổi trưa, ông thuyền trưởng già Vítek đã lên trên nhà để hỏi thăm

sức khỏe cô ấy, để hỏi xem cô ấy sinh con trai gái,” Jakl nói thêm.

“Suỵt! Mấy đứa con gái giúp việc đang nghe trộm chúng mình đấy...

chúng đang khúc khích cười đấy,” Novomlýnský đột nhiên nói thầm. Anh ấy
đứng dậy, chạy hết sức nhanh về phía cửa sổ, rồi biến mất. Kupka và Hovora
chạy liền sau anh ấy.

Mặt trăng như nhoài xuống lắng nghe, hình như là chị Hằng cũng nghe

thấy ở dưới mái nhà tiếng rên nhỏ nhẹ của đám con gái, rồi tiếng chút môi.

Có lẽ Jakl cũng nghe thấy tiếng gì đó tương tự. Cậu ấy lại lặng lẽ thu

hai cánh tay dài vào giữa hai đầu gối, đu đưa người về phía trước rồi lại về
phía sau và lẩm bẩm: “Ăn trộm vào ban đêm thì tội còn nặng hơn.”

BÌNH SLAVICKÁ dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.