NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 174

ngọn đèn vĩnh cửu thứ hai ở phía đối diện đang lung linh tỏa sáng và trên
các bức tường vàng ở bàn thờ như lấp lánh những đốm sáng nhỏ màu hồng.
Tôi vẫn đang mơ màng rung động. Ôi, không biết buổi thánh lễ do thánh
Václav chủ tế sẽ như thế nào nhỉ? Chắc là tiếng chuông đánh từ tháp chuông
bên ngoài sẽ không làm át tiếng của thánh lễ, cả thế giới sẽ biết đến buổi
thánh lễ và nó sẽ không còn bí ẩn thần kỳ hơn nữa. Nhưng chắc là tiếng
chuông ở phòng Thánh sẽ vang lên, tiếng đại phong cầm sẽ nổi lên, đoàn
rước chủ tế sẽ đi trong ánh sáng tuyệt đẹp qua bàn thờ chính và nhịp bên
phải, rồi từ từ tiến đến điện thờ Đức Thánh Václav. Đoàn rước chắc sẽ đi
theo thứ tự như bất kỳ đoàn rước nào trong buổi lễ thánh vào chiều ngày chủ
nhật, tôi hoàn toàn không thể tượng tượng ra được một thứ tự nào khác.

Mang cây đèn kim loại sáng bóng có cán màu đỏ đi đầu đoàn rước chắc

sẽ là các thiên thần, vì người nào khác có thể đảm đương được việc đó! Rồi
ca đoàn sẽ là những ai nhỉ? Tôi tưởng tượng họ sẽ đi hàng đôi. Họ là những
bức tượng đá có vẽ màu, đặt ở hành lang chạy quanh chính đường ở phía
trên cao kia. Đó là tượng các vua và hoàng hậu Bohemia của nhà
Luxembourg

[28]

, các vị Tổng giám mục, các kinh sĩ, những người đã xây

dựng Thánh đường. Nhưng chắc chắn là các kinh sĩ hiện nay sẽ không được
đi ở đó, bởi họ không xứng đáng, nhất là ông kinh sĩ Pesina! Ông này đã sỉ
nhục tôi. Một lần, tôi rước cây đèn trong buổi thánh lễ, tôi chỉ cần nghiêng
đèn có một tí thôi mà ông ấy đã cho tôi cái bạt tai. Một khi khác, người đánh
chuông cho phép tôi lần đầu tiên được lên tháp chuông để đánh cái chuông
mang tên Josef. Tôi đã ở trên tháp chuông một mình, hoàn toàn một mình
với những chiếc chuông khổng lồ. Sau khi đánh chuông, tôi đi xuống và vẫn
còn thấy trong người rạo rực tự hào. Đi tới chân cầu thang, tôi nghe thấy
tiếng kinh sĩ Pesina hỏi người đánh chuông: “Thằng ngốc nào đã ở trên đó
hả? Sao mà nó đánh vội vàng thế!”

Tôi như nhìn thấy tất cả các nhân vật ấy với những cặp mắt đá đi trong

đoàn rước. Thật lạ lùng, tôi không tưởng tượng ra được thân hình và chân
của họ; đó chỉ là những bức tượng nửa người, nhưng họ di chuyển y hệt như
đang bước. Đi sau họ, tôi nghĩ chắc sẽ là các vị Tổng giám mục đang yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.