NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 172

và thận trọng, giống như chúng tôi vẫn thường làm vào những ngày lễ. Bao
giờ chúng tôi cũng cố đi thật nhẹ nhàng để người phục vụ ống thổi đàn
phong cầm không nghe thấy tiếng, rồi trước khi ông ấy kịp đuổi, chúng tôi
lẩn nhanh vào giữa các nhạc công.

Tôi leo lên đến gác đàn chính. Thận trọng bước từng bước một, tôi đi ra

phía trước. Tại đây, nơi mà thường ngày chúng tôi chỉ dám lên một cách lét
lút sợ sệt và luôn cảm thấy cái bồi hồi thơ mộng, bây giờ tôi đứng một mình,
chỉ một mình, không bị ai theo dõi, không bị ai canh giữ. Ở hai bên đàn đại
phong cầm có các hàng ghế ngồi xếp thành bậc từ thấp đến cao, trông như
những bậc ghế ở đấu trường La Mã. Tôi ngồi xuống bậc thấp nhất, ngay bên
cạnh những chiếc trống kim loại. Bây giờ, giá mà tôi gõ mấy cái trống có vẻ
đẹp quyến rũ hùng hồn này, thì ai có thể ngăn cản tôi được? Tôi nhẹ nhàng
chạm ngón tay vào mặt chiếc trống ngay bên cạnh mình, nhẹ đến mức như
thể không muốn chạm đến lớp bụi phủ trên nó. Rồi tôi lại chạm vào lần nữa,
nhưng mạnh hơn một chút. Và tôi nghe thấy tiếng chạm tay ấy, mặc dù đó là
âm thanh hầu như không nhận ra được. Thế là tôi thôi không động tay vào
trống nữa. Tôi có cảm giác rằng mình đã làm một việc gì tội lỗi.

Những pho sách Thánh Vịnh đặt trên giá sách ở lan can trước mặt tôi

đang mờ dần đi. Tôi cũng có thể chạm vào những quyển sách ấy, cũng có
thể thử xem có nhấc lên được không. Vào ban ngày thì chắc chắn tôi không
cưỡng lại được điều đó. Đối với chúng tôi, những pho Thánh Vịnh khổng lồ
ấy bao giờ cũng mang đầy vẻ bí ẩn. Các cuốn sách ấy có bìa viền bằng đồng
nặng, những tấm bìa cứng đã bị rạn nứt, những trang sách bằng vải da, được
lật bằng các que gỗ, đã bị bẩn ở các góc do sờ mó, nhưng nổi bật lên ở đó là
các chữ viết hoa được giát vàng, có màu sắc rực rỡ, những hàng chữ kiểu cổ
viết bằng mực đen và các nốt nhạc đen và màu viết trên khuông nhạc rộng.
Các nốt nhạc ấy to đến mức mà từ trên bậc ghế cao nhất chúng tôi cũng nhìn
thấy rất rõ. Một quyển Thánh Vịnh như thế phải nặng vô cùng, chính vì vậy
mà ông ca sĩ gầy gò hát giọng nam cao không thể nhúc nhích sách được. Lũ
con trai chúng tôi vì thế đã coi thường ông ta. Khi cần di dịch sách, bao giờ
ông ca sĩ giọng trầm với vóc người to béo và khuôn mặt đỏ cũng phải đảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.