NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 20

Bên cửa sổ ngoài cùng trên tầng hai, ở phía nhìn ra đường, có một

người đàn ông cao lớn với mái tóc bạc rối bù và khuôn mặt đỏ đầy mụn
nhọt. Ông nặng nề tì tay vào bậu cửa và nghiêng hẳn người ra ngoài. Cái áo
ông phanh ra, làm lộ cả bộ ngực vạm vỡ. Trời tháng sáu rồi mà ông vẫn còn
mặc áo vải flanen. Ông nhìn sang cửa sổ còn đóng bên cạnh, rồi đứng thẳng
người và nói về phía trong phòng: “Vẫn còn chưa đến 7 giờ.”

Vừa lúc ấy, có tiếng động lớn ở cửa sổ phòng bên, rồi cửa sổ ấy được

mở toang ra. Một người đàn ông khác đứng ở đó, cũng vóc dáng cao lớn,
nhưng trẻ hơn. Tóc ông màu đen, được chải thành nếp cẩn thận, chỉ nhìn
cũng thấy ngay là ngày nào cũng được chải như thế. Khuôn mặt ông tròn
trặn, râu cạo nhẵn nhụi, xem ra không có vẻ gì là đặc biệt. Ông mặc một cái
áo khoác trong nhà màu xám trang nhã, và đang lau kính bằng một chiếc
khăn lụa màu vàng. Ông hà hơi vào mắt kính một lần nữa và lại lấy cái khăn
đó lau, rồi đeo kính lên mắt, sau đó nhìn xuống đường. Với chiếc kính trên
mặt, khuôn mặt không lấy gì làm đặc biệt của ông trở nên rõ ràng hơn, đó là
cái thường thấy ở những người cận thị. Khuôn mặt ấy trông phúc hậu, đôi
mắt hiền từ và vui vẻ, nhưng không còn trẻ nữa; đó là khuôn mặt của một
người đã ngoài tuổi bốn mươi. Và nếu nhìn kĩ hơn đó bằng con mắt có kinh
nghiệm thì chắc chắn thấy đó là khuôn mặt của người đàn ông chưa vợ. Linh
mục và người đàn ông chưa vợ bao giờ cũng có khuôn mặt rất dễ nhận ra.

Người đàn ông chưa vợ ấy đứng tì tay vào cái gối trắng thêu đẹp đẽ đặt

trên bậu cửa sổ. Ông nhìn lên bầu trời xanh, nhìn sang đồi Petřín tươi sáng
đầy cây xanh, và mỉm cười. “Trời đẹp quá - từ mai mình sẽ phải dậy sớm
hơn,” ông tự nhủ. Ngay sau đó, ông đưa mắt nhìn sang cửa sổ trên tầng ba ở
phía sau của ngôi nhà. Sau tấm kính cửa trong suốt còn đóng, thoáng qua
một bóng người mặc váy. “Phải rồi, tất nhiên đó là Josefinka, cô ấy đang ở
trong bếp,” ông lại tự nói thầm với mình. Vừa nói, ông vừa nhấc bàn tay
phải, trên ngón tay mập mạp có đeo một chiếc nhẫn kim cương. Tia sáng lấp
lánh từ chiếc nhẫn làm ông lại nghĩ đến mình. Ông quay quay chiếc nhẫn
một chút, để cho mặt kim cương nằm đúng mặt trên của ngón tay, hơi kéo
tay áo lên rồi thích thú ngắm bàn tay mập mạp trắng trẻo của mình. “Có sạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.