NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 26

Bavorová cảm động nói. Bà Žanýnka đã đóng tiền hậu sự vào hai hội kể trên
từ lâu rồi, ấy là từ lúc các hội đó còn xứng đáng với cái tên lịch sử của
chúng, chứ không phải là cái đáng bị sỉ nhục như bây giờ.

“Họ sẽ trả hậu sự cho bà ấy khoảng 50 zlatý, một tấm quan tài và tấm

bia thiếp vàng được vẩy nước thánh,” bà chủ quán ăn nói.

“Thế những tờ khác là giấy tờ gì?” Václav đã quay trở lại, tò mò hỏi.

“Chả có gì quan trọng. Một số thư từ riêng, từ hàng mấy chục năm rồi,”

ông luật sư đọc rồi trả lời.

“Chú cho cháu mượn, thư từ của bà già không chồng chắc có nhiều cái

hay. Cháu sẽ trèo lên mái nhà để đọc. Hôm nay là thứ hai, nhà nào cũng giặt
quần áo, ở đâu cũng toàn mùi xà phòng, hơn nữa nhà nào cũng nấu đậu Hà
Lan. Tốt hơn hết là trốn lên mái nhà. Cháu muốn trở thành nhà viết tiểu
thuyết, và người viết tiểu thuyết thì cái gì cũng phải đọc. Cháu có nhiều thời
gian, vì được công sở cho nghỉ phép đến tận thứ năm, có phải không ạ, thưa
ông chủ nhà?”

“Nhưng không được làm mất tờ nào đấy, đọc xong thì đem hết về đây!”

“Bây giờ ai là người lo toan tất cả mọi thủ tục được đây?” Ông chủ nhà

hỏi. “Có lẽ ông phải làm việc này thôi, ông luật sư ạ! Denn diese Leute
kennenn’s nicht
(đối với những người này không biết)!” Ông chủ nhà tỏ ra
hiểu biết.

“Giá mà con trai tôi không thực tập ở công sở của ông thì tôi sẽ bảo cho

ông biết rằng phải nói là kennes-nicht (bởi vì những người này không biết)!”
Bà Bavorová lẩm bẩm một mình.

“Vâng, biết làm sao được!” Ông luật sư nhiệt tình đáp. “Tôi sẽ đến chỗ

khai nhân khẩu, đến ban quản lý nghĩa trang và sang nhà xứ, còn cậu Václav
thì phải đi ngay để mời bác sĩ đến chứng nhận. Khi bác sĩ ký giấy khai tử rồi
thì cậu mang sang văn phòng cho tôi nhé!”

Václav nhanh nhẹn đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.