NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 60

Màn thứ nhất của vở kịch công sở ngày hôm nay đã hết. Ông trưởng

phòng ra khỏi phòng, giống như Người bệnh tưởng trong hài kịch Molier
“Le malade imaginaire” đi khỏi sân khấu khi màn một kết thúc.

Cuộc chuyện trò giải trí giữa giờ bắt đầu.

Câu chuyện ở bàn phía tay phải tôi:

“Hôm nay là thứ sáu, tôi đang nóng lòng chờ món bánh hấp. Vợ tôi làm

khéo lắm, bánh rất mềm.”

“Nhà anh không ăn thịt vào ngày thứ sáu à?”

“Có. Bao giờ cũng mua nửa cân cho cả nhà. Không nấu thịt thì nấu gì!

Chúng tôi chỉ kiêng thịt vào những ngày ăn chay lớn thôi, nhưng mà ăn cá.
Thỉnh thoảng ăn cá cũng tốt!”

“Tôi thích bánh mì hấp với thịt hun khói, cả thịt rán cũng ngon lắm!

Cho bọn trẻ... à, nhà ông không có trẻ con nên không biết, cho bọn trẻ thì
phải có tí bột mì. Năm ngoái, bà chị dâu gửi cho một mớ ốc sên, nhà tôi đã
băm và nướng chả.”

“Ăn thịt vịt trời vào ngày ăn chay thì tôi hiểu, vì chúng sống ở dưới

nước; nhưng mà ốc sên thì chúng bò ở ngoài vườn chứ!”

“Ấy, tôi cũng nghe nói là trước đây, ốc sên chỉ sống dưới nước. Nó bò

nhìn cũng như bơi vậy, mà nó cũng câm lặng như cá, thế đấy! Nhưng mà kể
cũng lạ, con cá không ăn thịt, chắc nó biết nó là thức ăn chay!”

Câu chuyện ở bàn phía tay trái tôi:

“Ngài giám đốc nói đúng đấy! Bọn chúng quả là một lũ hâm hâm! Toàn

nói chuyện ngu ngốc! Chúng ta cần tiếng Đức, chấm hết! Nếu không thì
chúng ta sẽ viết như thế nào được! Và ai muốn cho con cái học một chút
tiếng Pháp nữa thì càng tốt!”

“Vâng, tiếng Pháp cũng tốt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.