NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 66

trong vòng vài ngày tới. Ngày mai, chính mình sẽ mang bài thơ thứ ba đến
cho Josefinka. Mình sẽ bắt đầu nói chuyện, rồi đưa bài thơ cho cô ấy đọc,
mình sẽ theo dõi từng cử chỉ rung động của cô ấy, rồi sau đó thì giải quyết
ngay cho xong việc. Giấy tờ hành chính thì mình sẽ viết ngày hôm nay, ngay
bây giờ, khi mình còn đang có hứng...”

Ông luật sư khép cái áo khoác mặc trong nhà, quấn dây lưng, như là

muốn chống lạnh. Ông cả quyết ngồi vào bàn, chấm mực, viết thử, rồi bắt
đầu viết. Ông viết dòng chữ sau:

“Kính thưa tòa thị chính thủ đô Praha!
Tôi, người ký tên dưới đây, xin kính báo là quyết định đính hôn với
cô...”

Ông ấy xem rồi lắc đầu. “Nhìn không rõ nhưng không phải là tại kính

mờ... trời bắt đầu tối, mình sẽ đóng cửa sổ lại rồi thắp đèn!”

Vừa lúc đó, ông nghe thấy tiếng gõ nhẹ ngoài cửa. Ông vội lấy một tờ

giấy che dòng chữ đã viết. Sau đó, ông nói nhỏ: “Mời vào!”

Giữa cánh cửa hé mở là Václav.

“Cháu chào chú, cháu có làm phiền chú không ạ?” Václav vào phòng

rồi đóng cửa lại.

“Không,... cậu vào đây”, ông luật sư lúng túng lẩm bẩm, giọng tự nhiên

khàn đi, “tôi đang định làm một việc... nhưng không sao, cậu ngồi đây! Có
gì thế?” Ông luật sư hỏi vậy do thói quen, chứ không để ý gì đến cuộn giấy
Václav đang cầm trong tay. Vì lúng túng nên ông cũng chẳng nhìn kĩ cậu ta.

Václav ngồi xuống ghế. “Cháu mang một chút món ăn tinh thần cho

những lúc rung động bối rối, nếu chú muốn đọc để được yên tĩnh. Đây là
một sáng tác văn xuôi đơn giản, nhưng nó không nghèo về tinh thần và có
thể an ủi như một sáng tác không cầu kỳ. Nó hết sức đơn giản nhưng là sáng
tác đầu tay thực thụ của riêng cháu. Cháu ghét việc dùng các hình thức, kể
cả các phương pháp sáng tác tiểu thuyết bình thường. Cháu muốn biết chú sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.