NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 95

Ô

ng chủ nhà đi đi lại lại trong phòng. Trên người, ông mới chỉ mặc bộ đồ

đơn giản nhất với cái quần còn chưa có dây treo. Ngực ông phanh ra, mái
tóc chưa chải rối bù tung sang mọi phía. Trên khuôn mặt sắc cạnh của ông
hiện rõ vẻ bối rối, đôi tay ông lắc lư quanh người một cách không chủ ý theo
bước đi.

Cũng mặc bộ đồ rất đơn giản, bà chủ nhà đang đứng gần hòm đựng

quần áo, trong tay cầm cái giẻ lau. Bà làm như đang lau bụi, nhưng mỗi một
cử động của bà đều chứng tỏ bà cũng đang bối rối.

Nguyên nhân của sự bối rối ấy của hai người là người thứ ba đang ngồi

ở bên bàn. Ai có hiểu biết một chút thì có thể đoán ra tình hình ngay tức
khắc. Cứ theo khuôn mặt thì người lạ đó chắc chắn là thành viên của một
dân tộc mà cho đến bây giờ, chúng ta mới chỉ biết duy nhất một nhân vật
của dân tộc ấy. Đầy ních tiền, nhân vật đó lại trở về; đó là Giuđa, nhân vật
trong Kinh Thánh. Người lạ mặt chắc chắn không phải là người lạ ở nhà ông
bà chủ nhà, bởi lẽ ông ta cư xử như đang ở nhà mình vậy. Ông ta liên tục đặt
chiếc mũ cũ kĩ lên cái đầu hói lưa thưa vài sợi tóc bạc, để rồi lại bỏ nó
xuống ngay. Ông ta gõ gõ ngón tay đánh nhịp lên mặt bàn và khạc nhổ ra
sàn nhà rất tự nhiên. Cái vẻ thống trị có ý thức hiển hiện trong mắt ông ta.
Đôi môi trễ nở một nụ cười ngạo mạn mà chính ông ta cũng cảm thấy thích
thú.

Bất chợt, ông ta chống tay lên bàn và đứng dậy.

“Tôi nghĩ là tôi đã mất tiền,” ông ta cất giọng vang vang, “nhưng mà

bây giờ thì tôi phải nghĩ đến bản thân, tôi sẽ không bỏ ra thêm một xu nào
nữa!”

Bà chủ nhà quay sang ông ta và cố gượng cười: “Thưa ông Menke, xin

ông cho vay năm mươi zlatý nữa thôi, xin ông giúp cho, chúng tôi sẽ đội ơn
ông ạ!”

“Thế nào là ‘đội ơn’, hả?” Người Do Thái nhếch mép cười. “Tôi cũng

sẽ đội ơn, nếu có ai đem cho tôi năm chục zlatý.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.