NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 96

“Nhưng thưa ông Menke, chúng tôi đáng được ông giúp đỡ mà, ở đây

còn cái nhà của chúng tôi, còn...”

“Nhà với cửa gì! Ở Praha có nhiều nhà và cũng có nhiều chủ nhà, tôi

biết; nhưng ông bà có biết ai mới đích thực là chủ cái nhà này của ông bà
không? Tôi có giấy hẹn trả nợ của ông bà đây, hừ, nó chẳng có giá trị gì, khi
mà tôi không đòi được đồng nào! Nhưng nếu đến thứ ba này mà ông bà
không trả lãi cho tôi thì tôi đến gặp ông giám đốc cho mà xem!” Nói đoạn,
ông ta đi ra cửa.

“Thưa ông Menke...”

“Không thưa gửi gì hết! Tôi cũng có con và không thể để mất tiền

được. Chào ông bà!” Ông ta bỏ đi, để mặc cửa mở toang.

Ông chủ nhà vung vẩy tay và mấp máy môi như muốn nói gì đó. Bà

chủ nhà giận dữ ra đóng sầm cửa lại. Cửa thông với phòng bên còn bỏ ngỏ,
bây giờ được mở rộng ra, cô Matylda bước ra, trên người chỉ có bộ váy lót.
Cô ngáp ngắn ngáp dài và hờ hững nhìn quanh phòng.

“Con chả hiểu tại sao bố mẹ lại nói chuyện với một người như thế,” cô

nhẹ nhàng cất tiếng, “phải con thì con đuổi hắn đi rồi.”

Ông Eber đứng chải đầu ở trước gương. Lời nói của cô con gái làm ông

nổi cáu. Ông quay ngoắt về phía cô. “Im đi! Mày không hiểu được việc ấy!”
Ông gắt con.

“Tất nhiên rồi!” Cô Matylda thản nhiên trả lời. Cô đi đến bên cửa sổ và

khoan khoái ngáp để đón chào buổi sáng đẹp trời. Bà chủ nhà im lặng. Bà
chăm chú lau bụi ở tủ đựng quần áo, lau mạnh đến mức cái tủ cũng phải
xuýt xoa.

Cái im lặng vẫn kéo dài, ông Eber mặc quần áo và bà vợ ông chạy đi

chạy lại trong phòng, nhấc lên đặt xuống đủ mọi thứ. Ông Eber biết rằng
không thể kéo dài mãi được tình huống này, và tự lên tiếng trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.