NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 106

Còn kitty miệng vẫn đầy thức ăn nhồm nhoàm nói "Nhưng em không

hiểu ký do tại sao chúng ta không thể làm bạn với anh ấy. Anh ấy là bạn
của tất cả chúng ta. Phải vậy không bố?"

"Đúng vậy." Bố đồng tình. "Và tình yêu là thứ vô định. Anh chị ấy có

thể quay lại với nhau. Hoặc anh chị ấy có thể là bạn của nhau. Ai biết được
tương lai sẽ ra sao? Ý bố là chúng ta sẽ không nghỉ chơi với Josh."

Chúng tôi sắp ăn xong thì tôi nhận tiếp một tin nhắn từ Josh. Thế thôi

vậy.

Sau buổi tối hôm đó, chúng tôi đều phải ăn món thịt mặn chát kia suốt

mấy bữa còn lại của ngày cuối tuần. Buổi sáng thì bố làm cơm rang với thịt
thái thành miếng mỏng và nói "Các con cứ coi nó như thịt muối." Còn buổi
tối thì tôi cho thịt vào nấu cùng macaroni và pho mát, và tôi đã phải đổ đi
toàn bộ vì vị của nó quá kinh khủng. "Nếu mà chúng ta có một con chó,.."
Kitty nói. Rồi tôi phải nấu lại món macaroni khác.

Sau bữa tối tôi đưa tình yêu Sadie của chúng tôi đi dạo. Mấy chị em

tôi gọi Sadie là tình yêu; nó là một con chó săn lông vàng sống ở cùng khu
phố. Khi gia đình nhà Shah đi vắng thì họ thường nhờ chúng tôi trông nom
và dắt con chó đi chơi. Thông thường Kitty sẽ đề nghị là được trông con
chó, nhưng hôm nay con bé lại muốn ở nhà xem phim trên ti vi.

Sadie và tôi đang đi dạo trên con đường quen thuộc, thực ra là một cái

ngõ cụt, khi Josh chạy qua. Vừa cuối xuống chơi với Sadie, anh vừa nói,
"Thế mọi chuyện là thế nào với em và Kavinsky?"

Thật là bực mình khi anh muốn gây chuyện, Josh! Vì câu chuyện của

tôi thuê dệt đã được hoàn tất và sẵn sàng đã được kể. Peter và tôi cãi nhau
khi nói chuyện trên mạng sáng nay (trong trường hợp là Josh có thừa nhận
thấy là tôi đã không ra khỏi nhà toàn bộ hai ngày cuối tuần), và chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.