NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 143

Tôi phải thú nhận là cảm giác khi được bạn trai hộ tống qua đám đông

thật không đến nỗi tệ. Như thể bạn đang được chăm sóc rất chu đáo. Giống
như kiểu bạn đang đi vào một giấc mơ. Tôi vẫn là tôi, Peter vẫn là Peter
nhưng mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt và không có thực, giống như
chị Margot và tôi uống rượu Champagne vào đêm giao thừa.

Tôi chưa bao giờ ném trải cảm giác ấy, nhưng tôi nghĩ là tôi đang tàng

hình. Tôi nghĩ lúc này bản thân tôi đang tàng hình và nhập vai một ai đó.
Giờ mọi người đều nghĩ tôi là bạn gái của Peter Kavinsky, và sẽ tha hồ đặt
nghi vấn. Kiểu như: Tại sao? Có điều gì ở tôi khiến Peter thích thú? Tôi có
những điểm hay ho gì? Tôi cũng tự hỏi mình nữa là.

Bây giờ tôi là cô-gái-bí-ẩn. Trước đây tôi là một cô-gái-kín-tiếng. Nhờ

Peter mà tôi đã lên hạng.

Tôi đi xe buýt về nhà vì Peter đi chơi bóng vợt. Tôi ngồi ghế trước

như thường lệ nhưng có thể cảm nhận những ánh nhìn dò hỏi. Những học
sinh thuộc tầng lớp thường dân, hầu hết là như thế, vì dân thượng lưu có
mấy đi xe buýt.

"Chuyện giữa cậu và Kavinsky là thế nào? một chị khóa trên tên

Manda hỏi tôi. Tôi giả vờ như không nghe thấy gì. Thay vào đó, tôi ung
dung mở tờ giấy Peter nhét vào tủ để đồ của tôi.

Gửi Lara Jean,

Hôm nay cậu đã làm rất tốt.

Peter.

Tôi nhoẻn miệng cười và nghe thấy Manda thì thầm với bạn cô ta.

"Thật kỳ lạ tại sao Kavinsky có thể thích nó. Ý tớ là nhìn nó xem, rồi so với
Genevieve." Tôi cảm thấy mình đang chìm xuống. Chẳng lẽ đó là điều mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.