NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY
Jenny Han
www.dtv-ebook.com
Chương 66
Margot và Kitty đến đón tôi ở trường, hai chị em hỏi tôi về chuyến đi,
rằng có phải tôi chỉ ở trên đờng trượt trẻ con cả ngày. Tôi cố gắng lấy lại
tinh thần; tôi thậm chí còn bịa ra tôi trượt đường xanh như thế nào. Nhẹ
nhàng Margot hỏi, "Thế mọi việc ổn cả chứ?"
Tôi ngập ngừng. Margot luôn biết khi nào tôi đang nối dối. "Vâng, em
chỉ hơi mệt. Chris và em thức khuya tối qua để nói chuyện."
"Tí nữa về nhà em nên ngủ đi một tí," Margot khuyên tôi.
Điện thoại tôi rung, và tôi nhìn xuống, tin nhắn từ Peter.
Chúng ta nói chuyện được không?
Tôi tắt điện thoại. "Em nghĩ là em sẽ ngủ cả kỳ giáng sinh," tôi nói.
Cảm ơn chúa vì kỳ nghỉ này. Ít nhất là tôi có 10 ngày trước khi quay
lại trường học và chạm mặt mọi người. Hoặc là tôi không bao giờ đi học
nữa. Tôi sẽ thuyết phục bố để học ở nhà.
Khi bố và Kitty đã đi ngủ, tôi và Margot gói quà trong phòng khách.
Vừ gói, chị vừa quyết định xem chúng tôi tổ chức buổi tiệc biểu diễn âm
nhạc sau giáng sinh như thể nào. Tôi hy vọng là chị sẽ quên ý kiến này,
nhưng chị luôn nhớ tất cả mọi thứ. "Nó sẽ là bữa tiệc sau giáng sinh và
trước năm mới," chị nói khi thắt nơ cho món quà của bố cho Kitty.