NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 87

Cái cách anh nhìn tôi bây giờ làm tôi nhớ đến mùa Hè năm tôi mười

bón còn anh mười lăm. Khi chúng tôi đang đi bộ về nhà cùng nhau, anh
nhìn tôi chăm chú khiến tôi tưởng anh định hôn tôi. Tôi đã vô cùng bối rối,
thế là tôi giả vờ đánh anh, và anh không bao giờ lại nhìn tôi như thế nữa.

Cho đến tận phút này.

Đừng, em xin anh, đừng. Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì anh

đang nghĩ, bất cứ điều gì anh đang muốn nói ra. Tôi sẽ làm tất cả để việc
này không xảy ra.

Nên trước khi anh kịp mở miệng, tôi đã nhanh nhảu, "Em đang hẹn hò

với một người." Josh há miệng. "Gì cơ?"

Gì à?

"Vâng, em đang hẹn hò với một cậu, một người mà em rất thích, nên

anh đừng lo lắng về chuyện này cả." Tôi giơ lá thư lên, như một tờ giấy,
đúng hơn là tờ giấy bò đi, như ngày xưa tôi chưa bao giờ dốc hết lòng mình
vào tờ giấy ấy. Tôi nhét nó vào cặp. "Em thực sự bối rối khi viết bức thư,
em cũng thậm chí không biết làm thế nào mà nó bị gửi đi. Thật lòng, câu
chuyện cũng không có gì đáng nói. Nên xin anh đừng kể gì cho chị
Margot."

Anh gật đầu, nhưng điều đó dường như chưa đủ. Tôi cần nghe miệng

anh nói ra điều đó. Nên tôi thêm vào, "Anh có thể được không? Trong suốt
cuộc đời nhé?" Nếu chị Margot mà biết chuyện thì...chắc tôi muốn chết đi
cho rồi.

"Thôi được, anh thề. Mà thực ra bọn anh đã không nói chuyện với

nhau từ hồi Margot rời đi."

Tôi trút gánh thở phào. "Tốt lắm. Cảm ơn anh." Tôi chực bước đi thì

Josh ngăn tôi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.