NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 88

"Mà cậu ấy là ai?"

"Cậu nào?"

"Cái cậu mà em đang hẹn hò ấy?"

Đấy chính là lúc tôi thấy cậu ấy. Peter Kavinsky đang bước vào sảnh,

giống như một phép màu. Peter đẹp trai của tôi, Peter tóc sẫm của tôi. Cậu
ấy xứng đáng bước đi trong tiếng nhạc, cậu ấy trông thật đẹp làm sao.
"Peter Kavinsky. Peter Kavinsky!" Chuông vào học vang lên, và tôi chạy
nhanh qua chỗ Peter. "Em phải đi đây. Nói chuyện với anh sau!"

"Chờ đã!" anh gọi to.

Tôi chạy đến chỗ Peter và khoác tay cậu ta như một viên súng bắn ra

từ đại bác. Tôi quàng tay qua cổ cậu, chân thì móc vào phần eo cậu ta, tôi
thậm chí còn không biết tôi trông như thế nào, vì tôi chưa bao giờ gần gũi
với một cậu con trai. Cảnh này giống như trong phim, nhạc bắt đầu nổi
mạnh lên và những cơn sóng thì đang đánh vào chúng tôi. Nhưng có cái là
Peter thì đang bị sốc, chưa tưởng tượng được điều gì đang diễn ra và hoàn
toàn không có hứng diễn. Nhướng cao lông mày, cậu ta lắp bắp, "Lara
Jean? Cái quái gì...?"

Tôi không trả lời. Tôi chỉ hôn cậu ấy.

Suy nghĩ thứ nhất: Tôi vẫn nhớ đôi môi của cậu.

Suy nghĩ thứ hai: Tôi hy vọng Josh đang nhìn chúng tôi. Anh phải

đang nhìn tôi, hoặc nỗ lực của tôi là vô nghĩa.

Tim tôi thì đạp mạnh khiến tôi chẳng còn tâm trí đâu mà lo lắng là tôi

không hôn đúng kiểu. Ba giây sau đó, cậu ta hôn đáp trả tôi. Peter
Kavinsky, người trong mộng của các cô nữ sinh, đang hôn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.