NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 97

NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY

Jenny Han

www.dtv-ebook.com

Chương 22

Tôi thức dậy trong tiếng máy xén cỏ.

Đó là sáng thứ Bảy và tôi không tài nào ngủ được. Tôi đang nằm trên

giường, nhìn bốn bức tường, quan sát những bức hình và những thứ mà tôi
giữ. Tôi nghĩ là tôi phải làm gì đó cho mới phòng. Tôi đang nghĩ hay là sơn
lại phòng. Nhưng câu hỏi là tôi phải sơn màu gì bây giờ? Màu tím
Lavender? Màu hồng phấn? Hay màu gì tối hơn một chút, như màu lam
chẳng hạn? Hay tôi có thể biến nó thành bức tường cổ? Hay một tường toàn
cúc vạn thọ, một tường lại màu hồng cá hồi? Qúa nhiều lựa chọn. Chắc tôi
phải chờ Margot về trước khi có thể ra quyết định. Hơn nữa, tôi chưa bao
giờ tự sơn phòng, còn Margot đã từng làm khi đi tình nguyện. Nên tôi chắc
chị sẽ biết cách sơn.

Ngày thứ Bảy của chúng tôi thường bắt đầu với bữa sáng thực sự

ngon: Pancake và trứng rán với khoai tây và xà lách xanh. Nhưng vì không
có Kitty và Margot, tôi chỉ ăn ngũ cốc. Bố thì chắc đã thức dậy cả mấy
tiếng trước rồi, và đang cắt cỏ ngoài vườn. Tôi không muốn giúp ông sáng
nay, nên tôi tìm cách làm bản thân bận rộn trong nhà và lau dọn tầng dưới.
Tôi quét nhà, lau bụi trên các mặt bàn. Nhưng trong lúc làm những việc ấy,
đầu óc tôi vẫn nghĩ đến chuyện làm sao thoát khỏi chuyện với Peter K, với
chỉ một chút tự trọng. Càng nghĩ, tôi càng không tìm được giải pháp nào.

Khi Kitty về đến nhà, tôi đang gấp quần áo về giặc. Con bé thả người

đánh phịch xuống ghế sa lông và hỏi, "Thế tối qua chị làm gì?"

"Chả làm gì cả. Chị chỉ ở nhà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.