NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 151

Rob vừa nài nỉ vừa nhìn mẹ, người đã bị mềm lòng trước vẻ khổ sở của con
trai.

– Con sẽ rất mệt, nóng và sẽ không thấy thích thú. Hãy chờ bao giờ mẹ

đi, lúc đó chúng ta sẽ ở đấy cả ngày và hái bao nhiêu dâu rừng tùy ý.

– Mẹ sẽ không bao giờ có thể đi được, mẹ quá bận. Con sẽ tặng mẹ tất cả

dâu và con muốn đựng đầy cái xô mới của con! - Rob khóc to.

Mấy giọt nước mắt to rơi xuống cái xô làm mềm lòng các phụ nữ. Bà Jo

vỗ vỗ lên lưng kẻ đang khóc, Daisy đề nghị sẽ ở lại nhà cùng với cậu bé.
Cuối cùng Nan nói, giọng quả quyết:

– Cứ cho em đi. Con sẽ chăm lo cho em.
– Nếu như Franz có mặt trong đoàn thì ta sẽ không lo lắng khi cho nó

cùng đi. Nhưng Franz phải lo vụ rơm rạ và ta không tin ở các con lắm. - Bà
Bhaer nói.

– Đường xa lắm. - Jack thêm vào.
– Con sẽ công kênh em, nếu như con có thể đi được. - Dan nói vừa thở

dài.

– Cảm ơn cưng, nhưng con phải coi chừng chân của con đấy. Hãy chờ

một lát! Có lẽ ta có thể sắp xếp được.

Bà Jo vừa vẩy cái tạp dề vừa chạy đến chỗ chú Silas đang đánh xe ngựa

chở rơm đi qua. Khi bà Jo đề nghị với ông là chở bọn trẻ đến đồng cỏ lớn và
trở lại đó để đón chúng lúc năm giờ thì chú nhận lời ngay lập tức.

– Như vậy sẽ làm trễ nải công việc của chú một chút, nhưng chúng tôi sẽ

trả ơn chú bằng mấy cái bánh mứt dâu rừng! - Bà Jo nói vì biết những điểm
yếu của chú Silas.

– Nếu chị hối lộ tôi như vậy thì tôi nghĩ là tôi sẽ đồng ý. - Chú nói vui vẻ.
– Ta đã sắp xếp tất cả rồi các cậu bé! Tất cả các con đều được đi hái dâu

rừng! - Bà Bhaer vui vẻ nói khi quay trở lại.

Bà thích làm vui lòng mọi người và cảm thấy buồn khi phải trái ý cậu con

trai một cách tàn nhẫn như vậy. Bà cho rằng những ý muốn và dự kiến của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.