NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 230

– Mấy con sóc thấu tha, túng đã lấy hết của túng ta! Em thẽ đem vào kho

cọ, nhanh lên! - Teddy nói, cau mày với mấy con vật bé nhỏ đang diễu hành
trước mắt hai anh em.

Tối hôm đó một cơn gió mạnh làm rơi hàng trăm quả hồ đào và khi đến

đánh thức các con bà Jo vồn vã nói:

– Hãy dậy đi các con yêu, mấy chú sóc đã làm việc rồi đó và các con sẽ

có việc để làm cả ngày hôm nay nếu muốn chúng để lại một ít hồ đào!

Rob nhanh chóng mặc quần áo, nuốt vội bữa ăn sáng và chạy ra vườn để

đưa của cải vào nơi an toàn. Teddy theo anh và làm việc như một chú hải li.
Cả hai đang mải làm việc thì chuông vào lớp điểm.

– Ồ, bố ơi! Bố cho phép con nhặt hồ đào thêm. Mấy chú sóc xấu xa sẽ

lấy hết mất! Con sẽ học bài sau. - Rob vừa thốt lên vừa chạy vội vào lớp, má
đỏ gay vì gió lạnh.

– Nếu như sáng nào con cũng thức dậy sớm một chút, thì ngày hôm nay

con không phải vội. Bố đã bảo con, Rob, và con không chịu làm theo. Con
không được lơ là việc học để làm việc ngoài vườn. Mấy con sóc năm nay có
được nhiều hơn phần của chúng, và cũng công bằng thôi vì chúng ít lười
biếng hơn con. Con có thể ra khỏi lớp sớm hơn một giờ, và chỉ được thế
thôi!

Ông Bhaer bỏ đi và Rob chúi vào đống sách vở để cho giờ phút mong đợi

có thể đến nhanh hơn!

Thật khó khăn khi phải ngồi đấy nhìn gió làm rụng mấy quả hồ đào cuối

cùng và theo dõi mấy tên trộm tí hon nhảy từ cành này sang cành khác, hay
dừng lại để cắn một quả ngon chế nhạo ông chủ trẻ tuổi.

Điều duy nhất an ủi Rob là nhìn thấy Teddy đang cố gắng làm việc hết

mình. Thật ngạc nhiên vì sự kiên trì và hăng hái của bé, mặc dù lưng và đôi
chân bé nhỏ của bé đã đau nhừ. Bé bất kể gió và sự mệt nhọc trước cái nhìn
thán phục của mẹ. Khi Rob được giải phóng, em tìm thấy Teddy đang nghỉ
trong một chiếc giỏ, vẻ kiệt sức, thỉnh thoảng quơ cái mũ để đuổi bọn kẻ
cắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.