NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 41

Nat ngóc đầu lên. Đó là Demi, mặc áo ngủ, vừa dừng lại trên đường từ

chỗ dì Jo trở về. Cậu phải băng bó ngón tay bị đứt ở đó.

– Ông ấy đang làm gì với bọn trẻ vậy? - Nat hỏi.
– Đây là Chúa Giêsu, Ngài đang ban phúc cho bọn trẻ. Thế cậu không

biết Ngài à? - Demi ngạc nhiên hỏi.

– Không nhiều lắm, nhưng tớ rất muốn biết, trông Ngài thật hiền lành. -

Nat đáp. Kiến thức của cậu về Chúa chỉ là những lần nghe gọi tên Ngài
trong tuyệt vọng.

– Tớ biết tất cả mọi điều về Ngài, và tớ rất thích bởi vì đó là sự thật. -

Demi nói.

– Ai kể cho cậu nghe vậy?
– Ông ngoại tớ. Ông biết tất cả mọi thứ và kể cho tớ nghe những câu

chuyện hay nhất trên đời. Tớ thường chơi với mấy quyển sách to của ông,
xây cầu này, rồi đường xe lửa và nhà cửa, khi tớ còn bé tí. - Demi bắt đầu
kể.

– Thế cậu bao nhiêu tuổi rồi? - Nat hỏi vẻ kính nể.
– Gần mười tuổi.
– Cậu biết nhiều thứ nhỉ?
– Phải. Cậu thấy cái đầu của tớ rất to, và ông ngoại bảo cần rất nhiều thứ

để làm đầy nó, vì vậy mà tớ luôn nhồi nhét kiến thức vào đầu càng nhanh
càng tốt. - Demi đáp với một kiểu rất riêng.

– Cậu kể tiếp đi. - Nat cười, nói rất thành thực.
– Có lần, - Demi vui vẻ nói một mạch, - tớ tìm thấy một quyển sách thật

đẹp và tớ định chơi với nó, nhưng ông ngoại bảo là không được. Ông chỉ
cho tớ xem các hình ảnh và kể cho tớ nghe về những hình ảnh ấy. Tớ rất
thích các câu chuyện đó, chuyện về Joseph với mấy người anh xấu xa,
chuyện những con ếch từ dưới biển lên, rồi chuyện chàng Moses ở dưới
nước. Còn nhiều chuyện khác rất hay, nhưng tớ thích chuyện về Chúa nhất,
ông ngoại đã kể cho tớ nghe rất nhiều lần nên tớ thuộc lòng. Ông đã cho tớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.