NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 42

bức tranh này để tớ không quên câu chuyện đó. Nó được treo ở đây lần tớ bị
ốm, và tớ vẫn để ở đây để các cậu khác bị ốm cũng có thể nhìn thấy.

– Vì sao Ngài lại ban phép lành cho trẻ con? - Nat hỏi vì thấy có cái gì đó

rất lôi cuốn ở nhân vật chính.

– Vì Ngài yêu chúng.
– Đó là những đứa trẻ con nhà nghèo à? - Nat hỏi.
– Tớ nghĩ là như vậy. Cậu thấy không, một số đứa không có quần áo và

các bà mẹ trông không giống những quý bà giàu có tí nào. Ngài thương
những kẻ nghèo khó, và Ngài rất tốt với họ. Ngài làm cho họ cảm thấy dễ
chịu, Ngài giúp đỡ họ và Ngài nói với những người giàu có không được
ngược đãi họ. Cho nên người nghèo rất kính yêu Ngài. - Demi thốt lên đầy
hào hứng.

– Ngài có giàu không?
– Ồ không! Ngài sinh ra trong chuồng ngựa và rất nghèo. Ngài không có

nhà để ở lúc Ngài lớn lên, và thỉnh thoảng chẳng có gì để ăn trừ những thứ
người ta cho Ngài. Ngài đi khắp nơi giảng đạo cho mọi người, cố gắng làm
cho họ tốt lên, cho đến khi những kẻ xấu giết hại Ngài.

– Vì sao? - Nat ngồi hẳn lên để nhìn và nghe vì cậu rất quan tâm đến

người đàn ông yêu thương người nghèo này.

– Tớ sẽ kể cho cậu nghe tất cả những gì tớ biết. Dì Jo sẽ không giận đâu.
Demi ngồi xuống giường, vui vẻ kể câu chuyện mà cậu yêu thích cho một

thính giả chăm chú.

Bà vú ngó vào phòng để xem Nat có ngủ không, nhưng khi trông thấy

những gì đang diễn ra, bà nhẹ nhàng lui và đi tìm bà Bhaer, kể lại với nét
mặt phúc hậu đầy xúc động:

– Bà chủ hãy đến xem một cảnh tượng thật đẹp! Nat đang cực kì chăm

chú nghe Demi kể chuyện Chúa hài đồng, chẳng khác gì một thiên thần bé
nhỏ!

Bà Bhaer định đến nói chuyện với Nat một lúc trước khi cậu ngủ, vì bà

thấy rằng một buổi nói chuyện nghiêm túc vào giờ này rất có ích. Nhưng khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.