NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 54

bê nào, chỉ có chiếc khăn xinh xắn trên tay như thể cô bé đang khóc thương
người bạn bị phạt.

– Anh định đi dạo một chút, em có đi cùng anh không? - Nat hỏi, cố gắng

tỏ ra như không có chuyện gì, nhưng rất biết ơn về sự im lặng đầy cảm
thông của cô bé bởi cậu hình dung tất cả mọi người sẽ coi cậu như một kẻ
rất xấu xa.

– Ồ vâng! - Daisy đáp, và chạy đi lấy mũ, hãnh diện vì được chọn làm

bạn đồng hành cùng một người anh lớn.

Những cậu khác nhìn thấy họ đi, nhưng không ai theo vì các cậu bé đều

hết sức tế nhị và đều cảm thấy rằng, khi ở trong tâm trạng xấu hổ thì cô bé
Daisy dịu dàng là người bạn thích hợp nhất của chúng.

Cuộc dạo chơi rất tốt cho Nat. Khi trở về nhà, cậu bé lặng lẽ hơn nhưng

khá vui vẻ. Cậu treo những dây hoa cúc do cô bạn nhỏ kết trong lúc cậu nằm
trên cỏ và kể chuyện cho cô nghe.

Không ai nhắc đến chuyện xảy ra lúc sáng, nhưng ảnh hưởng của nó kéo

dài. Nat cố gắng hết mình, và nhận được sự giúp đỡ từ tất cả, không chỉ từ
những lời cầu nguyện chân thành cậu gửi tới “Người bạn trên Trời”, mà cả ở
sự chăm lo đầy kiên nhẫn của người bạn nơi trần thế, người có bàn tay mà
mỗi khi chạm đến cậu nhớ lại nó đã tự nguyện nhận lấy sự đau đớn vì cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.