NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 57

Daisy vô cùng tò mò nên muốn trở về Plumfield ngay lập tức. Nhưng dì
không vội nên còn nói chuyện rất lâu trong phòng mẹ em. Bà ngồi ngay
dưới sàn, bế em bé trên đùi và làm cho bà Brooke cười khi kể về những trò
nghịch ngợm của bọn trẻ và nhiều chuyện tức cười khác.

Daisy không tài nào nghĩ ra dì đã nói cho mẹ biết điều bí mật gì nhưng rõ

ràng mẹ biết vì bà nói với cô con gái khi buộc chiếc mũ vải và hôn đôi má
hồng của em:

– Con hãy ngoan, Daisy của mẹ, và hãy học trò chơi mới mà dì đã nghĩ ra

cho con. Nó thật sự có ích và thú vị. Dì rất tốt vì đã cùng chơi với con, bởi
bản thân dì không thích trò đó lắm!

Những lời này khiến hai người phụ nữ cười thật vui và càng làm cho

Daisy lo lắng. Trên đường về, có cái gì đó kêu lanh canh ở phía sau xe.

– Cái gì vậy dì? - Daisy hỏi trong khi lắng tai nghe.
– Đó là trò chơi mới. - Bà Jo trịnh trọng đáp.
– Thế nó làm bằng gì ạ?
– Bằng sắt, thiếc, gỗ, đồng, đường, muối, than và bằng hàng trăm thứ

khác.

– Lạ thật! Thế nó màu gì ạ?
– Đủ thứ màu.
– Thế có to không ạ?
– Có phần to, có phần không.
– Con đã từng nhìn thấy một cái giống như thế chưa ạ?
– Rất nhiều lần rồi, nhưng chưa có cái nào đẹp như cái này.
– Không biết đó là cái gì? Con không chờ được nữa! Bao giờ con được

thấy nó ạ? - Và Daisy đứng lên ngồi xuống đầy nôn nóng.

– Sáng mai, sau giờ học.
– Cũng dành cho cả các anh nữa ạ?
– Không, chỉ dành riêng cho con và em Bess. Các anh sẽ rất thích nhìn và

muốn tham gia một phần. Nếu muốn thì con có thể cho chúng tham gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.