NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 111

- Không đời nào!

Biền gật gù:

- Nếu vậy tao phải tiếp tục đeo đuổi để em có cái mà so sánh, chọn
lựa ! - Rồi nó nhìn tôi, vẻ hăm doạ - Hiện nay thì em san sẻ tình cảm
đồng đều cho tao và mày, nhưng rồi có đứa sẽ phải "giã từ vũ khí".
Như chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh vậy. Mày liệu thần hồn đấy !

- Tao chẳng việc gì phải lo ! - Tôi hừ mũi - Tao là Sơn Tinh !

- Sơn Tinh cái khỉ mốc ! Mày là yêu tinh thì có !

Biền cười lên hô hố, rồi bỏ đi. Tôi đứng nhìn theo, tức muốn nổ đom
đóm mắt.

Kể từ hôm đó, tôi và Biền không hẹn mà cùng ngấm ngầm thi đua với
nhau. Đứa nào cũng muốn chiếm người đẹp làm của riêng, cho đứa
kia ra rìa. Hai tư sáu, Biền diệu võ dương oai. Ba năm bảy, tôi phô
trương thanh thế.

Rồi thấy tấn công bằng nước bọt không ăn thua. Biền lại giở mửng
cũ. Nó "quà cáp biếu xén" hòng lấy lòng người đẹp. Tôi không chịu
lép, hễ hôm trước Biền tặng Quỳnh Như món gì, hôm sau tôi đáp lễ
bằng món khác liền. Nó tặng tập thơ Xuân Diệu, tôi tặng tập thơ
Nguyễn Bính. Nó mua hộp bánh Trung Quốc, tôi mua bịch kẹo Thái
Lan. Nó "nộp" lọ nước hoa, tôi "nộp" lọ keo xịt tóc...

Biền con nhà giàu, tiền bạc rủng rỉnh, yêu kiểu hao tốn như thế này
nó có thể yêu cùng lúc vài chục đứa. Tôi kinh tế khó khăn, đua theo
nó vài lần, đồ đạc trong nhà đã muốn biến đi hết ráo. Nhưng đã trót
vỗ ngực xưng tên là Sơn Tinh, tôi đành sạt nghiệp vì yêu chứ không
mặt mũi nào bỏ cuộc nửa chừng.

Biền càng ngày càng "vung tay quá trán" khiến cuộc chiến tranh tình
cảm giữa tôi và nó có nguy cơ biến thành cuộc chiến tranh kinh tế.
Tôi méo mặt nhìn nó khệ nệ khiêng nộp cho Quỳnh Như chiếc đồng
hồ lồng trong quả cầu bạc lộng lẫy và to đùng. Nhìn món tặng vật
sang trọng trên tay Biền tôi không hiểu nó mua ngoài phố Lê Lợi hay
thó ở nhà đem tới. Nhưng dù gì thì gì, sau khi ra xét kỹ lưỡng khả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.