NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 99

- Đợi tôi chi vậy? - Quỳnh Như hỏi mà giọng chẳng chút ngạc nhiên.
Nó làm như chuyện tụi tôi ngồi chầu nó là nghĩa vụ đã ghi sẵn trong...
hiến pháp vậy.

- Có chuyện này chút! - Biền nói, cổ khô cứng.

Quỳnh Như chớp mắt, nghịch ngợm:

- Quà cáp biếu xén nữa hả?

Biền không còn là Biền. Nó đỏ mặt:

- Tụi này định rủ Quỳnh đi ăn chè.

- Anh có điên không?

Quỳnh Như đột ngột chuyển "tông" khiến Biền chết cứng trên ghế. Cả
bụng tôi cũng thóp vô nửa tấc. Bầu không khí đang vui vẻ đột nhiên
nặng như chì.

Mồ hôi ướt trán, tôi không dám thở mạnh. Cũng không dám ngó Biền.
Tôi sợ gặp ánh mắt của tôi, Biền sẽ đập đầu vô băng đá ngay tức
khắc. Lòng tôi tự dưng ngổn ngang trăm mối. Tôi không ngờ cho đến
giờ phút này. Biền đã bộc bạch nỗi lòng của mình bốn năm hôm rồi,
Quỳnh Như còn nỡ xử tệ với nó như thế. Nhưng diễn biến tiếp theo
càng khiến tôi không ngờ hơn.

Đang nghiêm mặt, Quỳnh Như bỗng hạ cặp lông mi đen nhánh xuống
và nhoẻn miệng cười:

- Quen nhau tự hôm nảo hôm nào mà đến bây giờ anh mới chịu mở
miệng mời tôi đi ăn chè, tôi nói anh điên vậy có đúng không hả?

Nghe Quỳnh Như nhại giọng phim Hồng Kông lồng tiếng Việt y hệt,
đang xụ mặt tôi và Biền cũng phải phì cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.