NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 154

17

Một tiếng rưỡi đồng hồ sau đó, Thanh tra thám tử Hardcastle ngồi vào bàn
làm việc của mình, đã nguôi bớt nỗi đau buồn, nhận lấy một tách trà của cơ
quan. Mặt ông vẫn còn nét hoang mang tức giận.

“Xin lỗi sếp, Pierce muốn nói với sếp mấy câu.”
Hardcastle tỉnh táo lại.
“Pierce à? Được, cho anh ta vào.”
Pierce đi vào, một viên cảnh sát trẻ trông có vẻ bồn chồn lo lắng.
“Xin lỗi sếp, tôi nghĩ có nhẽ mình phải nói với sếp.”
“Sao? Nói với tôi cái gì?”
“Đó là sau buổi điều tra, thưa sếp. Tôi đang làm nhiệm vụ ở cửa vào. Cô

gái này — cô gái đã bị giết chết ấy. Cô — cô ta nói với tôi.

“Nói với cậu, thế à? Cô ấy đã nói gì?”
“Cô bảo muốn nói với sếp vài lời ạ.”
Hardcastle ngồi thẳng dậy, bất chợt tỉnh táo hẳn.
“Cô ta muốn nói với tôi vài lời ư? Cô ta có nói vì sao không?”
“Không biết chính xác, thưa sếp. Xin lỗi sếp ạ. Giá mà… giá mà tôi đã

làm gì đó giúp cô ta. Tôi hỏi cô có thể để lại lời nhắn hay không, hoặc có lẽ
cô có thể tới đồn cảnh sát sau. Sếp thấy đó, khi ấy sếp đang bận rộn với ông
cảnh sát trưởng và người bên toà án nên tôi đã nghĩ…”

“Chết tiệt!” Hardcastle làu bàu trong miệng. “Lẽ ra cậu có thể bảo cô ta

đợi đến khi tôi rảnh việc chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.