NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 91

“Bà ta bị mù,” Ted nói, “nhưng có thể đi quanh vườn mà chả sao cả.

Không cần phải quơ gậy hay bất cứ thứ gì để bước đi. Có lần bà đã ném trả
bọn cháu trái banh. Bà ấy thật tử tế khi làm vậy.”

“Hôm qua các cậu hoàn toàn không thấy bà ta sao?”
Hai thằng nhỏ lắc đầu.
“Bọn cháu thường không thấy bà ấy vào buổi sáng. Bà ta luôn ra ngoài,”

Bill giải thích. “Bà thường ra vườn sau bữa xế.”

Colin khảo sát đường ống dẫn nước tưới nối với một vòi nước trong nhà.

Nó chạy dọc theo lối mòn trong vườn rồi được đặt xuống ở góc vườn gần
cây lê.

“Chưa từng thấy cây lê mà cũng cần tưới nước,” Colin nhận xét.
“À, việc này…” thằng anh có vẻ hơi bối rối.
“Mặt khác, nếu trèo lên cây ấy,” Colin nhìn cả hai thằng nhỏ, bất chợt

cười nhăn nhở, “hai đứa có thể lấy được ít nước thật tuyệt trong ống để
chơi đùa với một con mèo, phải không nào?”

Cả hai thằng nhỏ vừa bối rối lấy chân đá sỏi vừa nhìn về mọi hướng khác

chứ không dám ngó Colin.

“Hai đứa đã làm vậy, phải không?” Colin hỏi.
“À, đâu có làm chúng đau đâu ạ. Đâu có phải,” Bill làm ra vẻ đạo đức,

“như bắn ná dây thun đâu ạ.”

“Tôi cho rằng có lúc hai đứa vẫn quen dùng ná cao su.”
“Không hẳn thế,” Ted đáp lại. “Bọn cháu hầu như chẳng bắn trúng bất cứ

cái gì.”

“À này, thỉnh thoảng hai đứa có vui chơi một chút với cái vòi nước ấy,”

Colin nói, “rồi sau đó bà Hemming xuất hiện và than phiền không?”

“Bà ta lúc nào mà chẳng than phiền,” thằng anh đáp.
“Có bao giờ chui qua hàng rào nhà bà ấy hay không?”
“Không phải qua lưới kẽm gai ở đây đâu ạ,” thằng em đáp một cách hớ

hênh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.