NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 92

“Nhưng có lúc hai đứa chui vào vườn nhà bà ta, đúng không? Làm cách

nào hả?”

“Ông có thể chui qua hàng rào — vào trong vườn nhà cô Pebmarsh. Sau

đó xuôi về bên phải một chút, ông có thể đẩy hàng rào cây chui vào vườn
nhà bà Hemming. Ở đó, lưới kẽm gai có một lỗ hổng.”

“Mày không ngậm miệng lại được hả, đồ ngu?” thằng anh nạt thằng em.
“Chắc là các cậu đã có một cuộc đi săn manh mối nho nhỏ từ lúc xảy ra

án mạng?” Hardcastle hỏi chúng.

Hai thằng nhỏ đưa mắt nhìn nhau.
“Khi các cậu đi xem phim về và nghe kể chuyện đã xảy ra, tôi dám cá

các cậu đã chui qua hàng rào vào vườn nhà số 19 và đã vui sướng nhìn
quanh nhìn quất.”

“À…” Bill im bặt có vẻ cảnh giác.
“Vẫn luôn có khả năng,” Hardcastle nói một cách nghiêm túc, “các cậu

có thể tìm thấy cái gì đấy mà chúng tôi đã bỏ sót. Nếu các cậu có — ờ—
một bộ sưu tập, tôi sẽ hết sức biết ơn nếu các cậu cho tôi xem.”

Thằng anh đi đến quyết định: “Đi lấy đi, Ted!”
Thằng em ngoan ngoãn chạy đi.
“E rằng bọn cháu chẳng tìm được cái gì thực sự có giá trị,” Bill thừa

nhận. “Bọn cháu chỉ… chỉ là giả bộ mà thôi.” Nó lo lắng nhìn Hardcastle.

“Tôi hiểu mà,” ông thanh tra nói. “Hầu hết công việc của cảnh sát đều

như thế. Thất vọng rất nhiều.”

Bill có vẻ yên tâm.
Ted đã chạy trở lại. Nó đưa ra một cái khăn tay dơ bẩn được buộc thắt

nút lại, bên trong kêu lẻng xẻng. Hardcastle mở thắt nút, hai thằng nhỏ
đứng ở hai bên, rồi ông trải ra những thứ bọc trong đó.

Có cái quai rời khỏi một chén tách, một mảnh sứ trang trí hình liễu rủ,

một cái bay thợ nề bị gãy, một cái nĩa rỉ sét, một đồng tiền, một cái kẹp
quần áo, một miếng thủy tinh nhỏ xíu óng ánh nhiều màu sắc và nửa cây
kéo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.