NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 227

Ph’lôrăngxơ - Lơvatxơ. Hay nói đúng hơn, là cả thầy và Ph’lôrăngxơ-
Lơvatxơ.

Đông Luy không một chút nao núng. Madơru lải nhải thêm một lúc.

Nhưng vẫn không được thầy trả lời, y phác một cử chỉ thất vọng:

— Thầy ơi ! Thầy có biết thầy đã đẩy tôi đi tới đâu không ? Tôi phải

phản bội nhiệm vụ của tôi ! Và nói cho thầy biết như thế này: Sáng mai
thầy sẽ nhận được giấy gọi của thẩm phán. Sau khi hỏi cung, dù khẩu cung
là thế nào, thì người ta cũng dẫn thầy vào đề lao. Lệnh tống giam đã ký rồi.
Đó, những kẻ thù của thầy đã đạt tới mức độ như thế đó.

— Ghê nhỉ !
—Chưa hết ! Vơbe đang nóng lòng sốt ruột trả thù thầy, nên y đã xin

phép được giám sát chặt chẽ ngôi nhà này, để thầy, cũng như Ph‘lôrăngxơ,
không ai trổn thoảt được. Trong một tiếng đồng hồ nữa, hắn và các thuộc
hạ sẽ tới đây. Vậy thầy tính sao ?

Vẫn với dáng điệu chậm chạp uể oải, Đông Luy ra hiệu, bảo Madơru:
— Anh cai ! Anh thử nhìn dưới cái ghế tràng kỷ, giữa hai cửa sổ, xem có

cái gì ?

Đông Luy nói với vẻ rất nghiêm túc. Madơru nhìn theo lời: Dưới gầm

ghế là một cái va li.

— Này anh cai ! Trong 10 phút nữa, sau khi tôi đã cho người nhà đi

ngủ, thì anh mang cái va li này đến phố Ri-vô-li, số nhà 113 bis. Tôi lấy tên
là ông Lo-cốc đã thuê một gian ở đó.

— Thưa thầy, thế là thế nào ạ ?
— Thế có nghĩa là từ ba hôm nay ta chờ mãi chưa có được ai là người

đáng tin cậy để giao cái va li này. Cho nên ta đợi anh đến thăm ta.

Madơru bối rối, nói lắp bắp:
— À ra thế ! Nhưng...
—À ra thể ! Nhưng... làm sao ?
—Như vậy là thầy đã có ý định... chuồn I
—Chứ sao nữa ! có điều là không làm gì phải vội vàng. Ta đã gài anh

vào cơ quan an ninh là cốt để biết mọi người có âm mưu gì đối với ta. Bây
giờ biết có nguy hiểm đang đe dọa nên ta phải chuồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.