NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 58

Đông Luy làu nhàu: «Lâu thế ?».
Madơru thọc tay bới tung đống giấy má lộn xộn trên ngăn tủ.
— Nào, Madơru, đưa đây !
— Đưa cái gì kia ạ ?
— Còn cái gì nữa ? Cuốn vở bìa vải xám.
- Thưa thầy, không thể đưa được ạ !
— Hừ ?
- Vì nó biến mất rồi !
Đông Luy văng ra một tiếng tục. Cuốn vở do viên kỹ sư để vào ngăn tủ,

trước mắt anh, đã biến mất !

Madơru nhún vai: "Việc sét đánh ! Thì ra chúng nó biết là có cuốn vở

đó".

— Và chúng còn biết rất nhiều cái khác. Chúng ta chưa nắm được đầu

mối cuộn chỉ rối với những quân này đâu ! Thôi nhanh lên Madơru ! Gọi
dây nói đi.

Madơru làm theo lời ngay, và được báo là ông Đetmaliông sẽ đến máy

điện thoại. Madơru chờ.

Trong mấy phút ấy Perenna đi lại, quan sát các đồ vật trong phòng rồi

đến ngồi bên Madơru. Anh có vẻ trầm ngâm, suy nghĩ khá lâu. Khi mắt anh
nhìn đến khay quả bỗng anh lầm bầm: «Kìa ! Bốn quả táo nay chỉ còn ba !
ông ta đã ăn một quả ?.

— Chắc thế ! Madơru đáp.
- Lạ nhỉ !— Perenna nói — Ông ta chê táo chưa chín kia mà ?.
Anh lại suy nghĩ, có vẻ rất lung, khuỷ tay chống xuống bàn, đầu cúi.

Bỗng anh ngẩng lên, nói: «Việc ám sát xảy ra trước lúc chúng ta vào
phòng, đúng 12 giờ rưỡi đêm».

— Sao thầy biết ?
— Kẻ giết ông Fauvin sờ vào các vật để trên bàn, đã làm rơi cái đồng hồ

và đã nhặt để lại lên bàn. Vì đồng hồ rơi nên đứng: kim đồng hồ chỉ 12 giờ
rưỡi.

— Thưa thầy, có nghĩa là lúc 2 giờ sáng thầy trò cùng tập hợp ở đây, thì

ta đã canh gác một xác chết nằm ngay cạnh và một xác chết ở gác xếp tầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.