NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 68

— Ông cứ trình bày với chúng tôi những điều mà ông biết.
Đông Luy tường thuật lại tỉ mỉ những việc đã xảy ra. Sau khi nghe xong,

ông Đetmaliông suy nghĩ một lát và nói: "Chúng tôi thấy có một điều cần
được làm sáng tỏ thêm. Lúc 2 giờ rưỡi sáng, khi ông vào gian này và đến
gần ông Fauvin, ông không thấy có một biểu hiện gì chứng tỏ ông đã chết
?»,

— Vâng thưa ông quận trưởng, không một biểu hiện gì. Vì nếu có thì

anh cai Madơru và tôi đã đánh động.

— Cửa vườn có đóng chứ ?
— Nhất định là có đóng, vì lúc 7 giờ sáng chúng tôi phải vặn khóa để

mở.

— Mở bằng gì ?
— Bằng chìa khóa trong chùm.
— Vậy làm thế nào mà hung phạm từ phía ngoài lại có thể mở vào ?
— Chúng có chìa khóa giả.
— Ông có bằng chứng gì là cửa được mở bằng chìa khóa giả ?
- Thưa ông quận trưởng, không !
- Vậy nếu không có bằng chứng thì buộc chúng tôi phải nghĩ rằng cửa

không được mở từ phía ngoài, và hung phạm tất là phải ở phía trong.

— Nhưng thưa ông quận trưởng, bên trong chỉ có anh cai Madơru và tôi

!.

Trong phòng im lặng. Một sự im lặng có ý nghĩa khẳng định và chỉ chờ

tiếng nói xác nhận của ông Đetmaliông.

— Trong đêm, ông có ngủ không ?
— Có, ngủ khoảng gần về sáng.
— Trước đó, lúc ở hành lang ông không ngủ ư ?
— Không.
— Còn viên cai Madơru ?
Đông Luy có một giây phân vân. Nhưng anh thấy ngay Madơru; con

người trung thực và thận trọng ấy, tất đã không báo cáo điều sai lệch với
lương tâm. Nên anh trả lời: «Anh cai Madơru đã ngủ ở chiếc ghế bành
được hai tiếng đồng hồ. Khi bà Fauvin về thì mới thức dậy».

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.