NHỮNG CHUYỆN KỲ DIỆU - Trang 34

– Đúng vậy! Chúng ta đã thề sẽ để cho kẻ sát nhân được tự do.

Những gì nghe được khiến cho Saïd càng lo lắng hơn. Bỗng một tên kêu to:

– Dừng lại thôi! Tù trưởng là một người đàn ông khôn ngoan nhưng không

phải mọi việc đều hoàn toàn như ông ta nghĩ. Chúng ta chỉ thề không giết hắn
chứ không thề sẽ không bỏ hắn ở bất kỳ nơi nào. Cho nên, chúng ta sẽ trói hắn lại
và bỏ mặc hắn cho số mệnh ở nơi này. Cái nắng thiêu đốt của sa mạc và lũ chó
hoang sẽ giết hắn thay chúng ta. Điều đó, không vi phạm đến lời thề với Selim và
như vậy chúng ta cũng chẳng có gì phải sợ!

Thế là cả bọn quyết định hành động. Nhưng Saïd đã nghe được nên chàng

vội quất ngựa phóng nhanh, mong trốn thoát. Quá bất ngờ, ban đầu bọn áp giải
hết sức kinh ngạc. Nhưng quen với việc lùng bắt người trên sa mạc nên chúng
nhanh chóng đuổi theo Saïd. Chúng chia thành hai tốp. Một tốp thì phi thẳng theo
vó ngựa của Saïd. Một tốp theo đường vòng tròn để đón đầu.

Lời thề của bọn chúng với Selim đã cứu mạng Saïd. Chúng dùng thòng lọng

quăng lên đầu và lôi Saïd xuống ngựa, chúng đánh Saïd tới tấp. Sau đó, chúng
trói Saïd lại và bỏ mặc chàng trên sa mạc nóng bỏng. Saïd quỳ xuống xin họ rủ
lòng thương. Saïd còn hứa sẽ cho họ một khoản tiền lớn, nhưng chẳng ăn thua gì.
Bọn chúng cười chế nhạo Saïd rồi bỏ đi. Tiếng vó ngựa xa dần, Saïd gục xuống.
Chàng hoàn toàn không còn hy vọng. Saïd nghĩ về người cha thương yêu, về nỗi
đau buồn của ông khi Saïd không bao giờ trở về nữa. Chàng nghĩ về số phận bất
hạnh của mình, về cái chết sẽ đến. Làm sao có thể tránh được cái chết? Nếu mặt
trời trên sa mạc không giết chàng thì chàng cũng bị lũ sói hoang sa mạc xơi tái.

Mặt trời lên cao dần, ánh nắng dữ dội của sa mạc như thiêu đốt cái đầu trần

của Saïd. Chàng tìm cách xoay mình để tránh ánh nắng nhưng không sao làm
được. Bỗng cái còi rớt khỏi áo. Sau khi cố tìm mọi cách để ngậm còi và Saïd đã
thổi. Ngay cả khi khó khăn, khủng khiếp đe dọa số phận thì cái còi vẫn không
phát ra tiếng kêu nào. Hoàn toàn mệt mỏi và tuyệt vọng, Saïd ngã xuống, ngất đi.

Không biết Saïd chìm trong trạng thái nửa mê, nửa tỉnh và không thể nào

mở mắt được trong bao lâu. Chàng nghe tiếng ồn ào và nhận ra cái gì đang ghì
trên mình, tưởng là chó hoang nghĩ mình đã chết nên kéo đến xé xác. Saïd kêu
lên kinh hoàng. Chàng nhận ra chân mình bị giữ chặt nhưng không phải bởi sợi
dây trói của những người Arabs mà là đôi tay của một người lạ. Một người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.