NHỮNG CÔ EM GÁI - Trang 104

- Ừ, hôm nào. Gặp nhỏ Quyên rồi, mày sẽ thấy tao không hề nói ngoa.

Hồng Hà nắm chặt tay tôi:

- Tao... tao tin mày mà.

Trong lớp, chỉ có mỗi Hồng Hà biết tôi thương nàng Stéphanette. Với

những đứa khác, tôi ngậm tăm. Tôi dặn Hồng Hà đừng hé môi nửa lời về

chuyện này với bất cứ ai.

Ngay cả với Hồng Hà, tôi cũng chỉ mở cửa lòng he hé. Tôi chỉ nói tôi

thương nhỏ Quyên và làm thơ cho nó. Thế thôi. Tôi giấu biến chuyện trước

đây tôi vẫn ngồi bệt trên vỉa hè đường Nguyễn Du đêm này qua đêm khác

như một tên du thủ du thực chính hiệu. Tôi không dại gì nói với nó rằng trong

suốt một thời gian dài tôi chỉ chiêm ngưỡng nàng Stéphanette qua chiếc bóng

in hững hờ trên rèm cửa sổ. Rằng nếu không có một sự tình cờ run rủi, nghĩa

là nếu thằng Bá không giới thiệu tôi làm quen với Minh Hoa, cho đến già tôi

cũng chưa chắc biết đến chân dung của người tôi thương, nói gì đến chuyện

được nàng hẹn hò "nếu rảnh cứ đến chỗ Quyên chơi".

*****

Tôi "đến chỗ Quyên chơi" ngày càng thường xuyên.

Thời gian đầu, mỗi tuần tôi ghé một lần vào buổi tối. Sau đó, tôi ghé một

tuần hai lần, rồi ba lần. Thấy nhỏ Quyên không tỏ vẻ gì phản đối, tôi hí hửng

lấn tới.

Tôi được đằng chân lân đằng đầu. Bây giờ thì không những tôi đến nhà

nhỏ Quyên hằng ngày, mà còn trưa đến một lần tối đến một lần. Cứ cái đà

này, dám có ngày tôi dọn đến nhà nó ở luôn!

Thỉnh thoảng tôi gặp ba mẹ nhỏ Quyên ở phòng khách. Lần đầu tôi hơi sờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.