NHỮNG CÔ EM GÁI - Trang 117

- Con giặt đồ đi chứ con. Sao quần áo cứ ngâm hoài trong thau vậy?

- Dạ.

- Dạ là chừng nào con mới chịu giặt?

- Tối nay bác ạ.

- Sao con không giặt buổi chiều?

- Dạ, chiều nay con phải đi học thêm.

Bác Đán có lẽ rất nghi ngờ cái khoản đi học thêm của tôi nhưng bác

không hỏi, chỉ nói:

- Con nhớ nhé.

Tôi đáp "nhớ" và tối đó mải cắm cúi làm thơ, tôi quên bẵng mất thau đồ.

Hôm sau, bác Đán nhắc lần thứ hai:

- Hôm qua con đã quên giặt đồ, hôm nay con phải nhớ nghe con.

Tôi đỏ mặt, khẳng khái:

- Bác đừng lo! Nhất định hôm nay con sẽ nhớ.

Tôi hứa một cách hùng hổ và nuốt lời hứa cũng hùng hổ không kém.

Chiều đó trời chuyển gió, mây đen vần vũ. Và đến tối thì mưa trút xuống

như thác. Mưa mù trời mù đất, kéo dài đến tận sáng hôm sau.

Gần nửa đêm, Rimbaud đội mưa từ nhà người yêu trở về, người ướt đẫm.

Chiếc áo mưa mỏng manh của nàng khoác lên vai chàng chả che chắn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.