Colleen Mc Cullough
Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết
1921 - 1928
Ralph
Chương 7
Frank không về nhà từ mười lăm ngày naỵ Anh ta theo người chăn nuôi già
tên Peter cái thùng, với đàn chó, hai con ngựa, một chiếc xe nhỏ do một
con ngựa tồi kéo dùng để chở đồ dự trữ, họ đến những vùng bãi chăn cừu
xa nhất về hướng Tây đưa cừu về. Công việc mất thời giờ, chậm chạp và
nhạt nhẽo không như việc tập hợp cừu vội vã vào thời điểm sắp sửa có lụt.
Nơi cắt lông cừu chỉ có thể nhận cùng một lúc mười ngàn con vì vậy khâu
tuyển lựa rất cần thiết.
Khi Frank bước vào nhà bếp, anh gặp ngay mẹ đứng bên bể rửa chén dĩa,
vẫn lúi húi vào thứ công việc không bao giờ kết thúc: gọt khoai.
- Mẹ ơi, con về rồi! Anh vui mừng báo tin.
Bà quay lại Frank, ngạc nhiên nhìn lên; hai tuần lễ xa nhà cái nhìn của anh
sắc hơn.
- Trời ơi...! Frank lầm thầm trong miệng.
Trong đôi mắt của Fiona không thấy có niềm vui gặp lại con, gương mặt đỏ
lên xấu hổ, hai tay bà đặt lên tạp dề độn tròn như để che giấu điều mà áo
quần không thể che được.
- Con dê già ấy thật gớm ghiếc! Frank kêu lên, tay chân run rẩy.
- Frank! Mẹ không cho phép con được nói như thế. Con lớn rồi. Con phải
hiểu biết. Chính con cũng chào đời bằng kết quả như thế. Điều này không
có gì xấu xa; khi con chửi cha con, con đã chửi cả mẹ rồi đấy!
- ông ta không có quyền! Đáng ra ông ta phải để mẹ yên. Frank chống chế
lại, miệng rít lên sùi bọt mép.
- Không xấu xa đâu, Frank - bà lặp lại bằng giọng mỏi mệt và nhìn Frank
bằng đôi mắt sáng trong - không xấu xa đâu, Frank, không xấu xa hơn hành
động để cho một đứa trẻ sinh ra đời.
Lần này thì Frank đỏ mặt lên. Anh không dám nhìn thẳng mẹ; anh nhìn đi
nơi khác rồ về phòng chung với Bob, Jack và Hughiẹ Mấy bức tường trống