NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 186

Colleen Mc Cullough

Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết

1933 - 1938

Luke

Chương 21

Cả hai gần như không nói một lời nào trên đường từ Braich về Drogheda,
cách xa một trăm cây số. Khi về gần đến nhà, Luke cho de dừng lại, bước
xuống đất, đi vòng qua cửa bên kia dìu Meggie cùng bước xuống. Người
hơi run, Meggie tự hỏi lẽ nào tất cả sẽ hỏng chỉ vì Luke tìm cách ôm hôn
mình? Nhưng giữa sự im lặng tuyệt đối của màn đêm, Luke không hề có
một cử chỉ nào hướng về nàng.
Quay lưng lại với bóng đêm, Luke lấy ra bao thuốc rời, một tập giấy, rồi
vấn một điếu.
- Có phải cô đã sinh ra ở đây, Meghann? Luke vừa hỏi vừa lơ đễnh những
cọng thuốc lá vướng trong lòng bàn taỵ
- Không. Tôi sinh ở Tân Tây Lan. Gia đình tôi đến Drogheda cách đây
mười ba năm.
- Tối nay cô có thấy vui không?
- Ồ, vui lắm!
- Tôi rất muốn đưa cô đi những buổi khiêu vũ khác.
Rồi Luke lại lặng im; anh rít chầm chậm từng hơi thuốc, mắt nhìn ngang
qua mui xe hướng về lùm cây có con chim đang kêu lên những tiếng khó
chịu vì giấc ngủ đột ngột bị quấy rầy. Khi điếu thuốc tàn, Luke ném xuống
đất rồi dùng gót giày ấn mạnh nhiều lần, cho đến khi anh biết chắc đã dập
tắt. Không ai biết cách đè nát một mẩu thuốc lá bằng một người đàn ông
quen sống trong rừng rậm úc châu.
Với một tiếng thở dài, Meggie nhưng không ngắm trăng nữa và Luke dìu
nàng trở lên xe. Luke rất cảnh giác nên không ôm hôn Meggie vào lúc này,
vả lại anh đã có ý định chuẩn bị cả một kế hoạch để cưới nàng làm vợ. Dù
sao trước hết phải chờ chính Meggie mong muốn điều ấy.
Sau đó, trong suốt mùa hè còn có những dạ vũ khác và dần dần trong trang
trại mọi người đều quen với việc Meggie được một chàng trai tương xứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.