NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 315

Hitler. Trước chiến tranh bùng nổ, anh còn quá trẻ để bị tuyển vào tổ chức
thanh niên của Quốc xã.
Chiến tranh chỉ để lại cho anh hai kỷ niệm: một cuộc hành quân khốc liệt
trong giá lạnh cũng khốc liệt không kém và gương mặt của Ralph. Sự ghê
tởm và cái đẹp; ác qui? và Chúa.
Nửa điên nửa khùng, nửa bị cóng rét, hoàn toàn không còn khả năng tự vệ,
anh run sợ chờ đợi các du kích Nga xuất hiện. Anh đấm tay vào ngực,
miệng lâm râm đọc kinh, nhưng anh không biết anh cầu nguyện gì.
Mùa xuân năm 1945, anh tháo chạy xuyên qua Ba Lan, với mục đích duy
nhất đến được vùng lính Anh và lính Pháp chiếm đóng. Anh xét và đốt giấy
tờ tùy thân, chôn hai huy chương chữ thập sắt, đánh cắp vài bộ quần áo và
ra trình diện với giới chức trách Anh tại biên giới Đan Mạch. Người ta đẩy
anh và một trại di dân ở Bỉ. Tại đó, suốt một năm, anh sống bằng bánh mì
với cháo bột, đó là tất cả những gì mà nước Anh kiệt quệ có thể cung cấp
nuôi hàng chục ngàn con người họ có trách nhiệm gánh vác.
Rainer căm thù Hitler nhưng không căm thù nước Đức và anh không hề
thấy nhục vì mình là người Đức. Dưới mắt anh, nước Đức vẫn là quê
hương. Đầu năm 1947, anh rảo bước trên các con đường ở Aachen không
một xu dính túi. Thân xác và cả tâm hồn anh đều sống sót nhưng nhất định
không phải để trở lại sự nghèo đói và tối tăm. Vì rằng Rainer không chỉ là
một con người đầy tham vọng mà còn là một loại thiên tài. Anh làm việc
cho Grundig và nghiên cứu một thứ đã làm anh say mê từ những ngày đầu
tiếp xúc với rada, đó là điện tử. Đầu của anh ngùn ngụt sáng kiến, nhưng
anh từ chối bán những sang kiến đó cho Grundig. Thay vào đó, anh đánh
giá kỹ thị trường, rồi cưới một góa phụ trước đây có chồng làm chủ hai
xưởng nhỏ về radio, từ đó anh lao vào làm ăn cho riêng mình. Nước Đức
sau chiến tranh dành vô số cơ hội cho những người trẻ dám nghĩ dám làm.
Năm năm mươi mốt, anh ly dị vợ, bồi thường cho bà Annelise Hartheim số
tiền gấp đôi trị giá các xưởng của ông chồng thứ nhất để lại.
Bốn năm sau anh trở thành một trong những người giàu và có thể lực nhất
ở Tây Đức. Vừa được bầu vào Quốc hội Bonn, anh trở lại La Mã, tìm gặp
lại Hồng Y Bricassart và cho ông biết kết quả cuối cùng của những lời cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.