NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 313

quá nhiều điều để nói.
Có phải Dane đó không? Chàng thanh niên cao lớn, tóc vàng đứng ở sân ga
chính là Danẻ Dane không khác xưa bao nhiêu, nhưng cũng không còn là
đứa em trai bé nhỏ. Cuộc sống của Dane tạo ra một khoảng cách với
Justine, xa cứ như là hiện giờ Justine đang ở Droghedạ
Khi về đến khách sạn, cậu em trai nói với chị:
- Chị có cảm thấy phiền hà không nếu em mời chị chiều nay uống trà với
vài người bạn của em? Em hơi vội vàng lỡ nhận lời trước rồi. Họ rất muốn
được biết mặt chị...
- Đồ ngu! Tại sao lại phiền hà? Nếu hai đứa mình ở Luân Đôn, chị cũng sẽ
nhậm chìm em qua giữa bạn bè của chị thôi. Chị rất vui được biết bạn bè
của em ở tu viện ra sao, dù có thể sẽ chẳng có thú vị lắm. Chắc chắn là
không mê được một chàng trai nào đâu.
Trong phòng ngủ khách sạn, đứng gần cửa sổ, nhìn qua bên ia trong cảnh
lặng im và buồn, xa xa là bước tường bao quanh một nhà thờ, Justine gọi
khẽ.
- Danẻ
- Chuyện gì?
- Chị thông cảm em. Chị thông cảm em thật sự.
- Vâng, em biết. Em rất mong mẹ cũng hiểu em, Justine ạ.
- Với mẹ thì khác. Mẹ có cảm tưởng là chúng ta đã bở rơi mẹ, nhưng em
đừng âu lo vì mẹ, trước sau gì mẹ cũng chấp nhận thôi.
- Em hy vọng như thế - cậu ta cười - Thật ra chiều này những người chị gặp
không phải là bạn em ở tu viện. Không bao giờ em đẩy chị và các bạn em
vào một thứ bẫy cám dỗ như thế. Chị sẽ gặp Hồng Y De Bricassart. Em
biết chị không có cảm tình với ông ấy nhưng chị hãy hứa với em là chị sẽ
tỏ ra dễ thương.
Trong mắt của Justine thoáng một ánh tinh nghịch.
- Chị hứa với em. Chị sẽ hôn lên tất cả những chiếc nhẫn mà ông ấy chìa ra.
- Cả Hồng Y Di Contini Verchese cũng có mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.