NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 110

chàng trai trẻ dành cho người phụ nữ ấy hiển hiện thấy rõ. Chỉ cần nghe
giọng nói tuyệt vời của ông thốt ra những lời tuyệt đẹp đó là đã đủ để cô
cam tâm tình nguyện làm nô lệ tình dục cho ông mãi mãi, và không bao giờ
đề nghị ông đến gần một liên hoan văn học.

Khi ông ngừng đọc, cô phải nhắc mình thở. Cô không phải là người duy
nhất xúc động; những người phụ nữ xung quanh cô đều gần như ngất đi. Sự
đam mê tập thể, cô kết luận, giống như sự kích động tập thể, chỉ có điều
(may mắn thay) âm thầm hơn. Chỉ cần một người trong số họ thét lên, hay
ném quần lót lên sân khấu, là tất cả bọn họ sẽ bắt chước - hay ít nhất là tất
cả những ai không phải vật lộn cởi quần jean, nhảy lò cò một chân và
vướng víu với những đôi tất dày. Laura cảm thấy may mắn khi địa điểm tổ
chức này không được ấm áp lắm và tất cả khán giả đều mặc rất nhiều quần
áo.

“Bây giờ, có ai có câu hỏi nào không?” ông hỏi.

Sau khi thành thạo xử lý một loạt những câu hỏi với vẻ quyến rũ và cởi mở,
ông nhìn đồng hồ.

Laura bắt đầu tự hỏi liệu Monica có đánh mất cơ hội không. Tay cô ấy đã
giơ lên vẫy một lúc rồi.

“Chỉ còn thời gian cho một vài...”

“Đây đây! Tôi!” Giọng Monica vang lên từ phía trước căn phòng. Laura có
thể nhận ra hoặc là cô ấy không có những cảm xúc như hầu hết những phụ
nữ khác trong phòng, hoặc là cô ấy còn kích động hơn tất cả bọn họ. Nhưng
cô ấy có thể nói gì trước đám đông khán giả để có được thông tin cần thiết?

Monica hắng giọng. “Người ta nói rằng tất cả những cuốn tiểu thuyết đầu
tay đều mang tính tự truyện. Điều này có đúng với ông không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.