NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 115

hối hận và một loạt những cảm xúc khác quá phức tạp không thể gọi tên
đang khiến chuyến tàu ý nghĩ của cô trật bánh.

“Như tôi đã nói lúc nãy, khoảng bốn tháng trước,” Dermot nói và rồi thêm
vào, “À, tôi nghĩ tôi đã đoán ra mọi chuyện.”

Laura, đột nhiên sợ rằng cô sắp phải nghe người ta nói sau lưng cô, len qua
vài người và xuất hiện trước mặt họ. Cô không thể dựa dẫm vào Monica
thêm nữa - cô phải tự mình đương đầu với Dermot.

“Là tôi đây,” cô nói từ cánh cửa của căn phòng nhỏ, cố gắng

tỏ ra tự nhiên nhất có thể, như thể cô đã không trốn ở gần đó

nãy giờ.

“A ha!” Dermot nói - đầy dữ tợn, theo đánh giá của Laura.

Laura gạt vài người không liên quan sang một bên để lại gần Dermot và
Monica. “Tôi cần biết tối qua chúng ta đã làm chuyện đó hay chưa,” cô hổn
hển nói, thấy mừng vì Monica đã rủ cô mượn rượu để lấy can đảm và ít
nhất cô đã uống chút whiskey.

Nụ cười của Dermot tắt ngúm. “Và cô không thể hỏi tôi sao?”

Laura nuốt khan và lắc đầu. “Quá xấu hổ,” cô giải thích. “Tôi cảm thấy
đáng lẽ tôi phải biết mới đúng.”

“Nếu cô không biết,” Dermot nhẹ nhàng nói, “thì sẽ là lỗi của tôi, không
phải của cô. Nhưng cô đã ngủ thiếp đi và rồi biến mất, rõ ràng cô đã đổi ý.
Tôi đang cố gắng không cảm thấy bị tổn thương,” ông chọc ghẹo.

“Thực sự không phải là...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.