NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 116

“Tôi sẽ đi tìm Charles và chút âm nhạc,” Monica nói, nhẹ lòng vì cô đã
hoàn thành nhiệm vụ. “Bây giờ hai người có thể tự giải quyết với nhau.” Cô
luồn lách qua đám đông với Laura nhìn theo sau ai oán.

“Người phụ nữ đó thật ghê gớm,” Dermot nói với vẻ ngưỡng mộ.

“Cô ấy là một người bạn tốt,” Laura nói. “Cô ấy đã dấn thân qua địa ngục
vì tôi. Hay ít nhất cũng tự chuốc lấy vô vàn nỗi xấu hổ.”

Dermot không mấy ấn tượng. “Chẳng cần thiết. Cô ta, hay cô, chỉ cần hỏi
tôi.”

Laura bật cười. “Tôi tự hỏi không biết cuộc đối thoại đó sẽ đi đến đâu. Tôi
có thể nói, ‘Xin lỗi, ông Flynn, ông có thể nhắc cho tôi nhớ một việc chăng,
tối qua chúng ta đã làm chuyện đó với nhau chưa?’”

“Cô có thể gọi thẳng tên của tôi. Tôi sẽ không nghĩ cô quá khiếm nhã đâu.
Xét cho cùng, tôi đã thấy cô khỏa thân.”

Laura cố uống một ngụm trong ly của mình nhưng thấy nó đã cạn. Ý nghĩ
ông đã thấy cô khỏa thân, ý nghĩ cô đã khỏa thân trước mặt ông, cực kỳ
khêu gợi và vô cùng xấu hổ.

“Cô cần một ly khác,” Dermot nói và giơ tay lên. “Whiskey cho quý cô
này.”

Một ly lập tức xuất hiện. Khi cô đã hớp một ngụm lớn và cảm thấy đã trải
qua nỗi xấu hổ tồi tệ nhất mà một người phụ nữ có thể trải nghiệm và vượt
qua, cô nói, “Vậy ông có đến tham dự liên hoan văn học của tôi không?”

Nụ cười của Dermot làm cho bụng Laura quặn lên nỗi ham muốn nhưng
não bộ cô lại bảo cô rằng có lẽ cô sẽ không thích điều ông sắp nói. “Cứ
chiếu theo những điều kiện ban đầu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.