NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 128

Mặc dù cố kìm lại, một nụ cười vẫn nở ra trên khóe miệng cô khi cô nhớ lại
một kỳ nghỉ của gia đình ở Cornwall. “Có vẻ đúng đấy.”

“Lát nữa chúng ta sẽ lại phải trèo qua cổng. Tôi hy vọng cô sẽ thành thạo
hơn.”

“Chắc chắn rồi,” cô nghiêm túc nói, nhưng trong lòng lại mỉm cười, và họ
bắt đầu khởi hành, Dermot bước rất nhanh.

Họ leo lên đồi. Đó là một ngày rực rỡ, quang đãng, lạnh nhưng có nắng.
Lúc này biển đang nằm phía bên trái họ nhưng cách khá xa. Những tia nắng
nô giỡn trên những con sóng nhỏ như chúng đã làm trước đó, lấp lánh như
những chiếc đèn nhấp nháy phía xa xa. Mặt đất được bao phủ bởi đám cỏ
ngắn, dày. Đây đó một con cừu nhìn họ với vẻ tò mò, tự hỏi sao lại có
người điên rồ tới mức ra ngoài này khi không có việc gì cần thiết như thế.
Tuy nhiên, Laura cảm thấy ấm áp như một cái bánh mì nướng. Thật khó để
theo kịp Dermot, dù cô cảm thấy ông đang bước chậm để chờ cô. Chẳng
mấy chốc bắp chân cô đã nóng ran và cô phải dừng lại để thở. Máu lưu
thông dồn dập khiến những cơ bắp của cô như bị điện giật nhẹ. Dù đã thấm
mệt nhưng cô vẫn cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo và phấn khích.

“Không còn xa lắm đâu. Tôi muốn chúng ta ăn trưa ở địa điểm tuyệt vời
nhất.”

Laura gật đầu đồng ý. Cô không thể phung phí hơi thở cho một lời tán gẫu
vu vơ.

Họ tiếp tục leo lên đồi. Laura cởi áo khoác và buộc nó quanh eo. Ngay cả
khi đó cô vẫn đổ mồ hôi bên dưới lớp quần áo của mình. Nhưng cô vẫn
thấy phấn chấn, và dù cô thấy mừng khi ông bảo dừng lại, cô vẫn sẵn sàng
đi tiếp nếu cần.

“Giờ thì,” ông nói, thả chiếc ba lô trên lưng xuống và lục lọi bên trong nó.
“Xem chúng ta có gì ở đây nào? Một thứ không thấm nước để ngồi lên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.