NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 129

Ông trải ra một cái áo mưa cũ bằng vải nhựa dẻo.

Cô ngoan ngoãn ngồi xuống, nhận thấy mảnh áo mưa khá nhỏ vì vậy họ sẽ
phải ngồi sát vào nhau. Rồi cô rầu rĩ nhớ lại rằng, việc họ ngồi cạnh nhau
khi vẫn mặc nguyên quần áo, dù cơ thể có đụng chạm, vẫn được coi là khá
đứng đắn so với những chuyện khác họ đã từng làm.

“Còn bây giờ.” Ông lấy ra một túi giấy màu nâu và nhìn chằm chằm vào
trong nó. “Chúng ta có trứng luộc kỹ, nhưng tôi e rằng chúng cần được bóc
vỏ, vài ổ bánh mì nhỏ, pho mát, giăm bông, và vài lon bia nhẹ. Cô uống
thẳng từ lon được chứ?”

“Dĩ nhiên rồi.”

“Món ăn phụ thì có sô cô la,” ông nói.

“Món ưa thích của tôi. Và tôi có kẹo bơ cứng trong túi áo. Lúc nãy tôi đã
quên mất chúng. Tôi mang chúng đi để định giết thời gian nhưng chuyến đi
của chúng ta có vẻ diễn ra khá nhanh.”

Cô nhận ra cô đang lắp bắp và cố gắng lấy lại bình tĩnh. Xét cho cùng, ông
ấy cũng chỉ là một người đàn ông thôi mà. Nhưng cô nhận ra đối với cô,
ông không chỉ là một người đàn ông bình thường, ông giống như Seamus
Heaney

[28]

và bao nhiêu cô gái nghiên cứu về ông ở trường đại học sẽ cảm

thấy hoàn toàn thoải mái khi đứng trước mặt ông? Có lẽ là rất nhiều, cô
buồn rầu kết luận, nhưng không phải là cô. Khi họ đi dạo, cô cảm thấy
thoải mái bên ông nhưng giờ khi họ đã dừng lại, cô đột nhiên cảm thấy
ngượng nghịu và e dè.

Ông đưa cho cô một ổ bánh mì và lấy ra một gói giấy bạc đựng bơ. “Tôi có
cà chua và dưa chuột, nhưng không có rau diếp. Tôi sẽ thái nó.” Ông lấy ra
một bộ dao đa năng từ trong túi và chia quả dưa chuột thành từng khoanh.
Tiếp đó đến cà chua. Ông có vẻ sốt sắng muốn làm vừa lòng cô, điều đó
thật cảm động. “Cô còn muốn tôi giúp gì không? Nếu cô nhét tất cả những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.