NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 143

Mặt trời, đã tỏa sáng quá nhiệt tình, đang yếu dần đi. Cô vẫn nằm trên đám
thạch nam, dù bắt đầu thấy lạnh hơn. Cô thích thú khi ông nghĩ cô là kẻ
điên khùng, trong khi thực tế thì, lúc ở trên đất liền, cô nghiêm túc và dễ
đoán định đến mức tẻ nhạt.

Ông cho những túi trà vào chén rồi rót nước sôi vào. Sữa được đựng trong
một hộp mứt.

Họ ngồi bên nhau thân thiện, cầm chặt những chén trà và nhìn ra biển. Vài
đám mây đang tập hợp lại, một cơn gió lạnh buốt nổi lên.

“Cảm ơn ông rất nhiều vì đã đưa tôi tới đây,” cô nói, biết rằng việc chia tay
với ông sẽ rất khó khăn. “Hôm nay là một ngày tuyệt vời.”

“Với tôi cũng thế,” ông nói. “Cô là một người bạn đồng hành dễ thương.”

Cô nhấp tách trà.

“Chết tiệt, tôi quên mất bánh rồi. Đây.” Ông đưa cho cô một túi ny lông
đựng đầy bánh hoa quả. “Mà mấy giờ chuyến phà của cô chạy nhỉ?” Ông
hỏi khi cô nhón lấy một chiếc bánh, và cô biết ngày tuyệt vời của cô đã kết
thúc.

Cô trả lời câu hỏi của ông.

“Tôi sẽ đưa cô về sớm để kịp khởi hành. Và tôi sẽ đến liên hoan văn học
của cô, không cần cô hy sinh, nếu cô không nói với ai về điều đó - ý tôi là
với bất kỳ tờ báo nào. Cho đến phút cuối cùng. Tôi không muốn chiến đấu
với sự chú ý quá mức của giới truyền thông.”

Laura thấy mình suýt bật khóc. “Cảm ơn,” cô khàn khàn nói, hy vọng ông
sẽ nghĩ cơn gió lạnh đang làm mắt cô nhòe ướt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.