NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 144

Chương 8

“Đừng để ý đến đàn chó này, rồi chúng sẽ tránh đường thôi,” Fenella nói,
mở rộng cánh cửa của Somerby.

“Xin chào, các cưng,” Laura nói, tự hỏi tại sao cô lại bình tĩnh khi đối mặt
với đàn chó của Fen như thế, dù chúng đang ngáng đường cô, trong khi
những con chó ở một trang trại Ireland lại khiến cô sợ phát khiếp. (Có lẽ vì
không có con nào trong đám này gầm gừ và cong môi trên lên.) “Hình như
có vài con mới đúng không, hay chỉ vì tôi không để ý đến chúng khi chị thả
chúng ra lúc tôi rời đi lần trước?”

“Tôi đang chăm hộ cô em tôi hai con chó sục Tây Tạng nhỏ trong khi nó đi
nghỉ. Treacle và Toffee. Tôi sẽ không muốn trả chúng lại đâu.”

“Chúng rất dễ thương,” Laura nói, chìa một tay ra cho chúng ngửi và thấy
sáu cái mũi háo hức chõ vào tìm kiếm những dấu vết của thức ăn. Cô nén
lại một tiếng thở dài, nhớ lại cách Dermot giải cứu cô ở Ireland.
Ballyfitzpatrick cứ như là một thế giới khác. Cô đã phần nào hy vọng có
thể nghe được tin tức từ ông - ít nhất là một tin nhắn thân thiện - nhưng rồi
lại tự quở trách mình. Tại sao ông phải làm thế chứ? Và không hiểu sao cô
thấy xấu hổ đến nỗi không dám tự mình liên lạc trước.

“Cô xin nghỉ phép có khó lắm không?” Fenella hỏi, hôn lên má Laura và
lấy chân xua lũ chó đi.

“Không, Henry rất thông cảm. Grant cũng thế. Nhưng Henry muốn cung
cấp sách và Grant muốn làm một điều gì đó hấp dẫn cho liên hoan.”

“Chúng tôi rất hoan nghênh sự giúp đỡ của mọi người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.