NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 147

“Nhìn ảnh là đủ biết ông ấy dễ dàng hấp dẫn phụ nữ đến mức nào,” Fenella
nói. “Ngoài đời thực ông ấy có điển trai như thế không?”

“Ừm, nhưng già hơn,” Laura nói với vẻ cẩn thận.

“Tôi nghĩ đàn ông hoàn thiện theo tuổi tác, như rượu ngon vậy. Đúng
không, Rupert?”

“Em nói gì cũng đúng, em yêu ạ.”

“Vậy,” Fenella lại chuyển sự chú ý sang Laura. “Cô đã phải làm gì để
thuyết phục ông ấy? Eleanora nói hàng năm trời nay không ai có thể lôi ông
ấy ra khỏi Ireland dù là vì tình yêu hay tiền bạc, nhưng bây giờ ông ấy lại
chuẩn bị phụ trách khóa học đó.”

“Khóa học nào?” Laura đặt nhân của quả hồ trăn mà cô vừa moi ra xuống
và nhìn Fen.

“Ồ, cô chưa nghe tin à? Cũng phải thôi, nó mới được sắp xếp mà. Đó là
một khóa học viết văn - một cuộc thi - ở đại học Bath Spa. Người ta phải
gửi tiểu thuyết đến và chủ nhân của mười cuốn xuất sắc nhất sẽ được tham
dự khóa học. Một khách hàng khác của Eleanora - tôi chẳng nhớ là ai - đã
nhận lời phụ trách nó nhưng chẳng hiểu sao lại rút lui. Dẫu sao đi nữa, dì
tôi đã nhờ được Dermot làm thay.” Cô cau mày. “Thực ra thì tôi nghĩ chính
ông ấy đề nghị làm việc đó. Dì tôi đã tình cờ nhắc đến vấn đề này trong khi
đang nói với Dermot về chuyện khác, có lẽ là chuyện liên hoan, và ông ấy
đã ngỏ ý đảm nhiệm nó. Dì tôi đã rất ngạc nhiên - đặc biệt là vì lâu rồi bà
hầu như không nói chuyện với ông ấy và ông ấy thường tránh các cuộc gọi
của bà.”

Laura bỗng thấy bực bội. Chuyện này chẳng liên quan gì đến cô, nhưng
không hiểu sao, sau những gì cô đã trải qua chỉ để mời được Dermot đến
nói chuyện ở một liên hoan văn học, chưa kể khoảng thời gian dài cô chuẩn
bị tinh thần cho chuyến đi, cô cảm thấy bị tổn thương ghê gớm vì ông đã tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.