NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 169

Cô bước lên những bậc thang dẫn đến căn hộ nhỏ bé của cô, mở cửa và bật
ấm đun nước, trước cả khi cô đóng cửa.

Cô vừa mới nhấp ngụm trà đầu tiên thì điện thoại đổ chuông. Cô rủa thầm.
Cô không thể vừa uống trà vừa nói chuyện điện thoại trừ phi cô thân thiết
với người đó đủ để giải thích rằng cô đang làm thế. Thầm mong đó là một
trong những người như vậy, cô nhấc điện thoại và trả lời. Đó là bà Ironside,
hàng xóm ở tầng dưới, người thường thích nói chuyện điện thoại hơn là leo
gác lên tận căn hộ của Laura “ở độ tuổi của bà”.

“Laura à?” Bà Ironside là một người khó tính chẳng có việc gì để làm, do
đó bà lấp đầy thời gian của bà bằng cách làm hộ những người khác. “Có rất
nhiều bưu phẩm gửi cho cô. Tôi đã nhận chúng khi tôi thấy người đưa thư
định mang chúng đi. Nếu không thì cô sẽ phải đến tận phòng phân loại thư
từ để lấy chúng.”

“Ồ, cảm ơn bà rất nhiều.” Laura thực sự biết ơn mặc dù cô không mấy hòa
hợp với bà Ironside.

“Cô sẽ xuống lấy chúng chứ? Nhiều lắm. Chúng là cái gì vậy?”

“Tôi thực sự không biết. Tôi sẽ xuống đó ngay.”

Cô uống một hớp trà (nó hơi quá nóng để uống cả hớp), và mở cửa, xuống
gác. Trà của cô sẽ nguội ngắt trước khi cô quay trở về với nó, và cô biết nếu
cô tự pha cho mình một tách nữa, nó sẽ không còn ngon như vậy. Hôm nay
không phải là ngày may mắn của cô.

Có mười lăm tập phong bì đựng tài liệu khổ lớn xếp chồng gọn gàng trong
tiền sảnh của bà Ironside. Căn hộ của bà lớn hơn của Laura nhiều nhưng
đống bưu phẩm vẫn chiếm quá nhiều diện tích.

“Ôi, Chúa ơi,” Laura nói, tự hỏi cô có thể mang được bao nhiêu tập phong
bì về cùng một lúc, và sốt ruột nghĩ về trà của mình. Nếu bà Ironside là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.