NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 237

trong tiếng vỗ tay. Dermot đứng chết lặng, một điều hiếm hoi với

ông, và những tiếng thút thít khe khẽ bắt đầu phát ra từ các học viên.

Laura đứng dậy. Cô không thể tiễn họ về nhà với sự thất vọng, chán
chường.

“Chà, cảm ơn, Eleanora, điều đó thật thú vị. Chẳng phải chúng ta nên được
nghe trước về những viễn cảnh xấu nhất sao? Dermot và tôi biết rằng có rất
nhiều tài năng trong căn phòng này, và mặc dù tôi không nghĩ ai trong số
các bạn là bạn thân của một ngôi sao bóng đá, hoặc kết hôn với ông chủ của
một nhà xuất bản lớn...” cô ngừng lại. “Nhưng nếu có người nào như thế và
không kể với chúng tôi, chúng tôi sẽ xử lý người đó sau... Dermot và tôi đã
thấy khả năng làm việc và sự cống hiến lớn lao của các bạn, và tôi biết -
chắc chắn -“ cô không chắc chắn chút nào, nhưng dẫu sao cô vẫn nói thế,
nhận thức rằng cô có vẻ khá giống một bà hiệu trưởng quá nhiệt tình “...
rằng Eleanora sẽ đồng ý với chúng tôi khi chúng tôi nói rằng, tài năng và
tính kiên nhẫn quan trọng hơn bất cứ điều gì bà ấy đã nhắc đến. Người tài
nhất định sẽ thành công. Các bạn hãy cố lên! Và sau đó hãy đến gặp chúng
tôi ở quán bar.”

Tiếng vỗ tay không vang lên như sấm, nhưng khi những lời động viên của
cô lắng xuống, họ đã thoát khỏi cơn sốc và nhẹ nhàng vỗ tay.

“Cưng à, cô quá mềm mỏng với họ đấy!” Eleanora nói khi chỉ còn lại ba
người họ. “Hãy cứ nói sự thực!”

“Tôi biết mỗi lời bà nói đều đúng...” Dermot lùa tay qua mái tóc, khiến nó
càng thêm giống một cái tổ chim bị gió làm hỏng “... nhưng họ sẽ ra ngoài
kia và tự cắt họng họ nếu Laura không cứu vãn tình hình.”

“Phải, Laura thân mến, cô đã làm rất tốt! Tôi biết cô là người điều hành liên
hoan của Fenella. Cô cũng đã làm rất tốt với khóa học này! Bây giờ tôi đã
hiểu vì sao anh muốn có cô ấy, Dermot.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.