NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 250

Eleanora đặt dao nĩa xuống. “Anh ta là người rất cực đoan. Nếu anh ta nghĩ
quẩn, anh ta có thể...”

“Gì cơ? Bà đang nói gì vậy?”

“À, tôi không cho rằng anh ta sẽ hủy hoại bản thân hay gì đó,” Eleanora
chậm rãi nói, “nhưng anh ta có thể giã từ nghiệp viết, đó sẽ là một sự mất
mát. Một sự mất mát rất lớn.”

Bất chấp thái độ đôi lúc bàng quan của bà, Laura biết Eleanora vẫn hy vọng
Dermot sẽ tạo ra một kiệt tác nữa, ngay cả sau toàn bộ quãng thời gian này,
và không chỉ vì khoản tiền mười phần trăm của bà. Bà tin tưởng ông ấy,
giống như Laura vậy. Cô bỗng thấy mến người phụ nữ đứng tuổi này.

Một sự im lặng ảm đạm phủ xuống họ. Laura nhấp rượu vang, nghĩ về một
thế giới không còn cuốn sách nào khác của Dermot Flynn nữa. “Điều đó
thật đáng sợ,” cô thốt lên.

“Đó là lý do cô phải đến đó và giải quyết với anh ta.”

Laura đặt ly của mình xuống, biết rằng Eleanora là một người khéo léo,
thông minh. “Tại sao lại là tôi? Tại sao không phải là bà? Còn có ai tốt hơn
người đại diện của ông ấy chứ? Bà đã quen biết ông ấy trong toàn bộ quãng
đời văn chương của ông ấy. Bà giống như một người mẹ đối với ông ấy
vậy.”

“Tôi không thể là mẹ anh ta. Anh ta ghét tôi rồi. Cô là người duy nhất. Xét
cho cùng, trước đây cô đã từng làm thế. Cô đã thuyết phục được anh ta
đồng ý đến liên hoan.”

“Phải, nhưng bây giờ ông ấy đã ghét liên hoan này! Có lẽ ông ấy còn ghét
cả tôi nữa!”

“Cô bé thân mến, anh ta không ghét cô đâu! Tin tôi đi. Anh ta sẽ quá đỗi
vui mừng khi thấy một khuôn mặt thiếu óc phê phán.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.