NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 251

“Tôi không phải là người thiếu óc phê phán!” Laura nói, ước ao rằng sự
phẫn nộ của cô là thực.

“Tôi biết có lẽ câu này nghe nhàm tai quá rồi, nhưng cô là người duy nhất
có thể thực hiện nhiệm vụ này.” Bà ngừng lại. “Cho dù anh ta chẳng thích
gặp ai nhưng anh ta vẫn muốn gặp cô hơn bất cứ ai khác tôi có thể nghĩ
đến.” Bà nhìn Laura, đôi mắt ngời lên mong đợi.

Biết rằng mình đã bị dồn vào thế bí, Laura nói, “Thôi được,” và lại cầm ly
rượu vang lên. Cô thấy mệt mỏi và lo lắng, nhưng vẫn có một chút hứng
khởi trước viễn cảnh được gặp lại Dermot lần nữa.

Ngày hôm sau, khi đang thu dọn đồ đạc để về Somerby, Laura gọi điện cho
Monica. Monica đã nghe hết chuyện về Dermot, dĩ nhiên. Sau khi cùng
nhau thốt lên vài thán từ, Laura nói, “Mon, cô có đi Ireland với tôi lần nữa
không? Tôi phải đến đó và giải quyết mọi chuyện với ông ấy. Mọi người
đều có ý kiến như vậy. Tôi thực sự không muốn đi một mình.”

“Ôi, Laura! Tôi không thể! Tôi sắp có một chuyến lưu diễn nhỏ. Seamus sẽ
đi với tôi.” Cô hạ giọng. “Mọi chuyện giữa chúng tôi đang diễn ra rất tốt
đẹp.”

“Ồ.”

“Ừm. Tôi thực sự chưa nghe ban nhạc của anh ấy chơi nhưng tôi chắc chắn
họ rất tuyệt vời.” Rồi cô nhớ ra lý do Laura gọi điện. “Và thực sự thì, Laura
ạ, đây là chuyện cô nên tự làm một mình.”

“Nhưng mà, Monica!”

“Tôi biết, tôi biết, lần trước chúng ta đã rất vui vẻ. Nhưng chuyện này sẽ
không vui chút nào, đúng không? Mặc dù dĩ nhiên đáng lẽ tôi phải đi để
khuyến khích cô nếu tôi có thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.