NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 276

Cô cười, xuống gác và ra khỏi nhà sau khi tìm thấy túi xách.

Cô gần như chắc chắn mọi người sẽ biết chính xác cô đã làm gì khi cô trở
lại cửa hàng nhưng, nếu may mắn, những người làm việc ở đó hôm qua sẽ
không có mặt vào sáng nay. Cô nghĩ cần phải bổ sung thêm thứ gì vào danh
sách của Dermot; cô không chắc cô muốn ăn cơm rang Ấn Độ, mặc dù
nghe nó có vẻ hay hay. Cô nên mua thêm ít bánh mì và giăm bông, cả nước
cam và bánh sừng bò nữa nếu cửa hàng có.

Đầu cô đầy ắp những dự định về việc họ thích ăn gì và thích ăn ở đâu khi
cô vào cửa hàng. Cô cất tiếng chào vui vẻ mà không nhìn ai và lẻn đến một
lối đi khuất tầm nhìn, hy vọng họ sẽ không hỏi cô về Dermot.

Mọi chuyện đáng lẽ sẽ tốt đẹp nếu cô có thể tìm thấy món cơm rang Ấn Độ
đóng gói mà ông muốn ăn. Cô đành phải hỏi.

Trong lúc Laura đang được chỉ chỗ, kèm theo nhiều câu đối thoại kiểu, “Cô
quay lại sớm thế. Gã phóng đãng đó sao rồi?”, một phụ nữ cao gầy tiến tới
chỗ cô. Chị ta hơi già hơn cô một chút, làn da sạm nắng gió, mái tóc sẫm
màu được buộc sau gáy và mặc một cái áo sơ mi màu trắng diêm dúa nhét
trong quần jean.

“Cô đang tìm món cơm rang Ấn Độ cho Dermot à?” Người phụ nữ nhìn cô
từ đầu đến chân. “Cô biết đó là thứ ông ấy luôn muốn ăn sau khi làm tình
đúng không?” Chị ta cười, vờ như đang đùa.

“Tôi không biết,” Laura nói, đỏ mặt trước sự gợi nhắc về chuyện ấy và
cách người phụ nữ kia chăm chú quan sát cô như thể cô là một con ngựa
mà chị ta đang cân nhắc để mua.

“Ồ, đúng là thế đấy. Ông ấy nói nó giúp ông ấy phục hồi ‘sinh lực’.” Răng
của người phụ nữ kia hơi xỉn và khấp khểnh, ánh mắt chị ta không cười.
Laura chưa bao giờ cảm thấy mình bị khinh ghét đến thế, đặc biệt là bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.