NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 279

“Tốt thôi, chị ta về rồi đấy. Ông muốn uống trà hay cà phê kèm với món
cơm rang của ông?” Cô biết cô đang nói khá gấp gáp và cộc lốc, nhưng đó
là tất cả những gì cô có thể làm để không sụp đổ, và cô sẽ không ngã gục
trước mặt ông. Ngoài ra, một phần trong cô cảm thấy giận dữ - với ông và
với chính cô vì đã là một kẻ ngớ ngẩn đến thế. Cô vẫn không thể nhìn ông.

“Laura, sao thế? Lúc bước ra khỏi đây em vẫn còn rất vô tư, vui vẻ, thế mà
bây giờ em lại cáu kỉnh và lo lắng. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Có người nào
đó gây sự với em ở cửa hàng à?”

Giọng ông có vẻ bối rối và chỉ trong một giây cô đã định nói với ông rằng
cô cô Britget yêu quý của ông đã nói gì với cô, nhưng rồi nhận ra cô không
thể. Bridget là bạn cũ của ông; còn cô thì không. Cô không thể nói, “Bạn cũ
của ông, người ông rất quý mến, đã khiến tôi có cảm giác như mình là một
con điếm, và ông sẽ không cần tôi phục vụ nữa khi chị ta đã về.”

“Ồ không, không có chuyện như vậy đâu.” Cô đảo món cơm rang mạnh
hơn. “Chỉ là tôi nhận ra chuyến bay của tôi cất cánh sớm hơn tôi nghĩ. Tôi
phải đi ngay.”

“Nhưng chúng ta sẽ ăn sáng cùng nhau. Trên giường, tôi nghĩ vậy.”

Ông vẫn đang giả vờ cơ đấy. Cô gắng cất một tiếng cười vui vẻ. “Ồ không,
tôi e là không được. Thực ra xe tắc xi của tôi sẽ đến đây bất cứ lúc nào.”

Ông gãi đầu, cau mày. “Thế ra họ đã đổi lịch chuyến bay về Anh à? Nó
luôn cất cánh vào buổi tối cơ mà.”

“Vâng, họ đã đổi.” Cô tắt bếp và buông chiếc thìa gỗ. “Tôi sẽ lên gác và
đảm bảo rằng tôi sẽ không bỏ quên thứ gì.”

Nhưng cô không cần nhìn cũng biết cô đã để lại hai thứ mà cô không thể
lấy lại được nữa: sự trong trắng và trái tim cô. Chúng đã mất đi mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.